"quá khứ không phải là tốt nhất,
những cơn sóng vỗ về tương lai
những đợt sóng ào lên phá
những đợt sóng ào lên phá
nát những đợt sóng ùa lên nữa"
Đôi dòng cảm nhận riêng về Tân hình thức:
Xuân Thủy
CÓ AI KHÔNG
là từ ngữ là gì dễ hiểu
hay thanh âm thất lạc ban chiều
chẳng ai hay và nghe thấy được
chỉ mình em lạc bước tìm về...
Nghệ thuật thì k giới hạn ở bất cứ hình thức nào, kiến trúc sư mở ra trào lưu cái gọi về ... (tạm gọi là tân hình thức) người Mỹ đã thiết kế một quán vịt có hình con vịt ... ừm thì sao cũng được... âm nhạc vẫn là cái gì đó khó hiểu nhất mặc dù ai cũng đang lắng nghe một cái gì đó... xong để giải thích một cách dễ hiểu thì đành phải giới hạn trong phạm vi chữ viết, thứ ngôn ngữ chung mà trong đó luôn có những sự ràng buộc nhất định để có thể con người cùng hiểu và trên cơ sở đó có một động lực cho hành động nhằm đạt được mục đích gì đó.
... cái đó không có tên gọi cụ thể bởi vì gọi nó tên gì cũng được, cũng có thể đúng mà cũng có thể sai, tùy vào bạn ở chỗ cái gì đó mà bạn vứt đi không dùng đến nữa, không đếm xỉa và nghĩ về nó thì chẳng còn gì để bàn, nhưng một thứ vứt đi mà bạn đem vào viện bảo tàng để bán đấu giá như một viên kim cương hay những dòng soạn nhạc hoen ố theo thời gian thì lại thật sự khác biệt.
... cái đó không có nghĩa bóng mà cũng không có nghĩa đen, không có từ đồng nghĩa và cũng chẳng có ngôn ngữ của dân tộc nào có thể dịch trùng khớp được ý nghĩa đầy đủ của một từ mang nghĩa thật giới hạn.
... cái đó được hình thành bởi một vật chật, nhiều vật chất, va chạm vào nhau, có phản ứng, hòa tan hoặc không hòa tan chúng ma sát và tạo ra các cảm giác khác nhau như tiếng cọ quẹt của những con cá heo và cá voi, tiếng đổ vỡ của những tảng băng trôi xa lạ hay một anh hàng ổi dạo suốt ngày lặp lại một thao tác duy nhất nhằm làm trái ổi trở nên tươi roi rói cũng giống với nafael nadal khi giao bóng tenis thì cũng chừng ấy các động tác một cách đầy đủ và không thiếu sót... đó là một hành động hoàn toàn vô thức được tạo nên bởi vật chất và hiển nhiên đúng đến độ không ai có thể phủ nhận nó trừ khi các vật chất xã hội biến mất...
... cái mà người ta thấy rõ nhất khi mà ai đó nghiên cứu về tình yêu và thực hiện nghiên cứu bằng thực nghiệm thông quan quan sát các cặp tình nhân yêu thương nhau, có tạo ra các xung động cảm giác khác nhau và thôi thúc thúc đẩy đến một hành động nào đó nhằm tạo ra một thực thể vật chất hoàn toàn khác từ chính những vật chất không thể khác được...
... cái đó đẩy con người ta đến ngưỡng không thể làm bất cứ thứ gì theo ý muốn xung động một cách đơn độc theo ý chí của mình mà không có sự tương tác của cộng đồng vật chất xã hội nhưng hoàn toàn không phải chịu sự sai khiến bằng một ý muốn xung động một cách đơn độc tương tự...
... một xúc cảm thôi thúc trong vô vàn xúc cảm được chọn lọc một cách tự nhiên không theo một quy luật nào... bật ra nhưng không gây ra bất cứ một mâu thuẫn xã hội, ngược lại thúc đẩy xã hội tiến về phía trước nhằm tạo ra một thực thể xã hội mới hoàn toàn tự nhiên...
... Không ai còn là tù nhân của những ngôn ngữ nghệ thuận nào cả... không cần học thuộc lòng nhưng cũng có thể nhớ được tất cả... có thể quên tất cả vì không cần phải học thuộc lòng... con người ở trạng thái tự do và hòa hợp với thế giới xung quanh một cách lạ thường... theo từng hoàn cảnh riêng mà họ được xuất phát...
... Đơn giản là những thanh âm của cuộc sống cần được bộc lộ một cách điển hình hóa như 1 bức tranh trừu tượng lại không được treo trong các nhà tù hay những gia đình công nhân không còn thời gian cho những xung động vật chất mang tính xã hội mà chỉ còn là những xung động vật chất tồn tại đơn độc...
...Tân hình thức...postmodernity...post-modernité...hậu hiện đại...
BÓ CỦI TẶNG THẦY CÔ
Xứ đâu cái xứ lạ lùng
Tam Kỳ có bánh đậu xanh
miền răng lại nhớn hơn là
Huế xương đã khô không khốc
chăng lại lạnh lùng Hải Dương
Sông Ba nước chảy đôi dòng
nửa dô Kôn nhỏ nửa zề
biển Đông... Hôm qua bài hát
hát ca nào đâu biết làm
như người CơTu Alăng Ngước vồ
Alăng Aliêm và Alăng Liêm ơi
cười trên vai bó củi khô
em làm hôm qua tặng thầy
tặng cô mần răng Đông Giang
mùa này lạnh lắm ư xứ
Quảng Nam lạ thay chưa đến
sương mù núi Chooih ai ơi
lên núi Chooih chơi cùng cô
giáo nhỏ miền xuôi ngược dòng
biển Đông... chí lớn sờn ai...
Xuân Thủy (02/4/2013)
Gửi: nhipdoiquaongkinh@tuoitre.com.vn
NGƯỜI TÌNH ẢO
Ngày vui em nhé! ước gì
được thấy em cười trong mơ!
Lời này dành cho ai
anh? anh có nhắn cho ai
khác nữa ko?
Chỉ dành cho mình em thôi!
Những lời đó chỉ dành cho
em, không sợ ai nghe được
rồi buồn hả anh?
"em" của anh sẽ không buồn,
vì nếu có ai ghen thì
lạ thật anh mơ thấy một
cô gái anh không biết mặt
đang cười... ngộ ghê!
Xuân Thủy 01/4/2013
THỨC TỈNH
Những gì em nghĩ mông lung thế
chẳng hóa thành thơ chẳng là gì
nhưng đó là em đâu khác được
mông lung mơ nghĩ giấc mơ nồng
giữa đêm đen sao bóng để đâu
tiếng ếch kêu than chẳng trở mình
sáng dậy trời lên mông lung mơ
nghĩ giấc mơ nồng trên đồi cát...
MỘT MÌNH
một mình sẽ một mình thôi một
cánh chim trời một bầu trời một
lời xin lỗi đâu dành cho một
bài thơ dành cho ai anh một
lời nói dối thế nên đành một
lòng tha thứ như dịu hiền một
cánh chim trời bao la chỉ một
bầu trời đất mẹ bao la... một
TRUYỆN CỔ TÍCH VỀ LÁ KHÚC LÁ GAI
Bây chừ còn đâu xôi khúc
bánh gai hở dời bữa sáng ai tặng
món quà Hội An bánh ích
mà lại lá gai vừa ăn đọc truyện
"một quan niệm tình yêu" ngẫm
ra lẽ thời nào cũng đúng chỉ có
xôi khúc bánh gai không còn
chỉ còn màu đen màu trắng để vào
thanh thanh lá gai ... lá khúc ...
02/2013
SÓNG
Trong tâm hồn kia say
khướt những khát khao để
rồi quỵ xuống một bờ
đá hóa thành con sóng
vô tri không biết cát
đá là thế nào nữa ...
11/02/2013|
CHO NHAU ĐƯỢC GÌ ...
Cho nhau được gì cho nhau được
những buổi hò hẹn được gì đây
anh không làm được gì cho em
và em đã làm được gì cho anh...
Cho anh một người anh tơ tưởng
đến những ngày mai anh biết yêu
người anh yêu cho anh thiệt nhiều
dù không gặp không yêu tý ... ti ...
23/3/2013
Ở giữa sự thật là những gì
lấp lửng điệu nhạc xập xình nhưng
làm người ta quên, quên cái chán
chường, quên cả sự ngu dốt không
hiểu được của mình ... những cơn đau
đau không còn thuốc chữa chỉ có
quên đi … ta không thể yêu thương
cụ bà đơn độc trong phố đêm
giữa mùa xuân gầy guộc đất nước
héo mòn và người tài ở cả
đâu rồi - lời chân thật cũ làm
đau cơn đau nhỏ làm bùng ngọn
lửa lớn thiêu rụi hết giữa lúc
người ngủ say.
2/2013
ĐỒNG CHÍ
Tôi chửi anh đấy! tôi chửi anh
đấy! anh trách tôi sao mà thiếu
văn hóa quá vậy anh có nghĩ
hành động của anh làm cho bao
con người phải khốn nạn, phải lầm
than, phải chết trong câm lặng không
cùng mà không thể than vãn được
cùng ai, tôi đang than vãn với
anh đấy! với người đồng nghiệp của
tôi ơi! tôi đang chửi anh đấy!
điều đó vẫn còn quá nhẹ nhàng
những gì anh gây ra kiếp sau.
15/3/3013
CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ
Tôi đi đường thấy cảnh cha mình
chụp giựt từng gánh hàng, từng ngụm
nước, từng gánh cơm lam lũ cho
tôi đi trên đường thấy cảnh cha
mình chụp giựt từng vị khách nơi
bến xe, tàu, chợ tiếng miệng đời
bao nỗi ẩm ê cõi kiếp mang...
tôi đi đường thấy cảnh cha mình
đơn độc, cô đặc như cốc cafe
đen không đường, không đá mà sao
người ta vẫn cứ bán cho cha
tôi đương uống lúc tôi bước vào
nhà cũng đơn độc, cô đặc như
cốc cafe đơn điệu khi tôi đi
đường thấy cảnh cha mình không
cười như trong bức hình một thời
tôi đi ra đường, phía ngoài cánh
cổng trường thấy cảnh cha mình mỏi
mòn trông chờ tôi đi ra đường
phía ngoài cánh cổng trường về nhà...
17/3/2013
SẼ RA SAO
Không biết mình ra sao nữa rồi
choáng ngợp trước lâu đài Now zone (1)
với những hàng hiệu ... không biết mình
đến khi nào mình trở thành ông
chủ đang ngồi trong quầy thức ăn
nhanh Nydc (2) xa cách mình - một người
nghèo rớt mồng tơi ... không biết mình
là gì nữa cũng không thấm vị
quê mùa mẹ cha rồi cũng không
biết mình là gì ra sao...
13/3/2013
________________
(1) - Trung tâm thương mại Nowzone trên đường Nguyễn Văn Cừ (Sài Gòn)
(2) - cửa hàng thức ăn nhanh cafe New York Dessert & Cake
CON ÔNG CHÁU CHA
Tôi đã lê đít trên giảng đường
mỗi chiều chủ nhật nơi trường luật
học thay cậu ấm với cô chiêu
để rồi sau này tôi mới hiểu
đằng sau vẻ hào nhoáng bề ngoài
là những dự án cắt máu dân
chúng vẽ ra rồi dân tán loạn
chúng lại vẽ ra bán người khác...
chúng sống mà chẳng cần lo nghĩ
cho những con người đã ngốc nghếch
sống hy sinh đến trăm bề chút
riêng tư cũng chẳng màng đói lả...
thôi thì chỉ trách mình ngu đã
đến tận chân trời phía trước
dạy từng con chữ những đứa trẻ
chẳng ai màng tới chẳng lo nghĩ...
cho bố mẹ chúng đương chức đương
quyền cũng coi nhưng đó là chuyện
bình thường vì chúng cũng là luật
vậy thôi chẳng cần lo gì nữa...
10/3/2013
TRƯỚC PHIÊN TÒA
không ai cấm ai quay cóp cả
không ai cấm ai nhắc bài nhau
không ai cấm ai dành điểm A
sao khi đó không ai biện minh...
(một lần quay cóp vì thấy ai
cũng quay nên mình làm thử nhưng
mình đã không làm được trong khi
ai cũng làm được như đang thấy...)
10/3/2013
GÁNH ĐÀN BÀ
trong giấc mơ xuông, đời đi xuôi
ngược, ai mua trầu này... ai mua
trầu này, nụ cười ai tấm tắc
khen, têm thêm trầu này têm thêm
nhọc nhằn, sớm hôm, nụ cười ai
mua, xin dằn trong áo mỏng dắt
lên cây tre non, em về em
tắm ao làng Nghĩa Nhân em về
đón những ước mơ, ánh mai sớm
dịu hắt hiu dịu dàng, đôi mắt
ngóng trông anh về làng, giếng ngọc
thân non, ru anh về, mộng chi...
Xuân Thủy 21/03/2013
ĐIỀN VÀO CHỖ TRỐNG
Tôi yêu ...
những gì tồn tại,
dù đó là chiến tranh hay hòa bình
Tôi yêu...
những gì bạn đã nói và sẽ
nói và hành động
...
Tôi ghét điều tôi không biết, chưa
tồn tại mà nói là có thật
...
“Đức mẹ nhà thờ đâu có khóc
Mười tám vị la hán chùa Tây phương cũng vậy”
...
Tôi ghét chiến tranh sẽ đến nhưng tôi
yêu cuộc chiến đã qua, kể cả
những lần đau khổ, cái chết
cả sự sống nữa chứ vì
tình yêu là sự sống
...
Tôi ghét nỗi cô đơn và xa lánh,
sự thù hằn nếu nó xảy ra
nhưng tôi yêu mẹ tôi, và người
cha vĩ đại của tôi dù cho
em tôi suốt ngày cằn nhằn tôi
yêu sự hi sinh và nụ cười
ít ỏi… tôi yêu những lần tôi
mắng mẹ và rồi tôi lại xin
lỗi không thể bù đắp giọt nước
mắt đã qua tôi, yêu người cha
mà tôi đã từ bỏ do tôi
bị ông đánh đập như đánh một
con mèo và khinh ghét ông...
Bố ơi con đã hiểu ra rồi...
TÔI YÊU....
(Xuân Thủy 28/8/2012)
CÀNH GÃY
Hồi gặp em anh quên
mình tuổi tác trong nỗi
nhớ thấy em quá trẻ
để ưu phiền những giấc
mộng xa: "em như con
chim bay xa" lòng anh
hát bờ môi mềm không
vướng bận gì cứ đi
và cứ đến những nỗi
tình "hôn môi xa" như
giọt nhựa cây cành làm
anh mơn mởn sống trước
bờ môi...
Xuân Thủy (11/3/2013)
em tựa bờ vai nắng ngỡ ngàng,
tiếng hát reo trong xào xạc nhớ,
bước mền mái tóc dài xa tắp,
chẳng đi đâu về đâu em nhé!
con đường dài mặt trời tươi trẻ,
giữa canh thâu trăng sao tỏ bày,
thời gian đếm cát dưới lòng sâu,
anh thì lấy túi đựng bể khơi!
em đi rồi, anh có buồn không?
tiếng sóng như nước sôi nhà em,
căn phòng trống cô đơn nhỏ bé,
bước xưa không còn dấu em về!
anh đi rồi, biết tỏ cùng ai,
thôi đành dựa nắng phôi phai,
nỗi đau sẽ trở về cát bụi,
nụ cười em có khóc bao giờ!
...
XT 03/7/2011 (không khi nào không lúc nào...)
MỐI TÌNH THỨ BA
nhớ em khi đọc tập thơ của nhà thơ Đinh Ly - Đà Lạt
Mơ em bước vội từng phím đàn
hắt bóng giảng đường cao cao, màu
mắt nâu bất chợt, chiều thời gian
biến mất mơ về hình bóng xưa...
Xuân Thủy (21/02/2013)
ĐỜI MÃI LÀ UỔNG PHÍ ... NẾU BẠN MÌNH PHẢN BỘI
giữa bộn bề, hai tiếng bạn bè đâu chẳng thấy,
chỉ mình em, hai tiếng thương tình,
thôi thì cứ xem như là cuộc chiến tranh,
khói lửa kia tàn lụi, bỏ mặc về hư vô,
để rồi nơi đất xanh cỏ mới,
còn ai thương mẹ anh...
một mình ta có khác gì tiếng giả dối đôi khi,
ta đơn giản người cho là phức tạp,
tiếng bạn bè ai lại nghĩ đó là tình yêu!
biết bao giờ nguôi, chờ đợi mãi,
Sài Gòn mà sao xa lắm,
thôi thì thương người,
giữa bể khơi muôn trùng ta lạc lối bước qua,
để còn thấy ánh mặt trời bình minh đang vẫy gọi.
Xuân Thủy (10/2012)
BIỂN VẮNG CÔ ĐƠN
Thời gian cho những cuộc tình
MỘT CÂU CHUYỆN BÌNH THƯỜNG THÔI
(NƠI BÀN NHẬU CÓ THỂ)
Sẽ thế nào nếu người gác cổng
làm kẻ tiếp tân mời khách vào...
Sẽ ra sao nếu kẻ thanh tra
không có ai được quyền giám sát...
Chúng sinh ra thật nhiều bộ máy
rồi xả ra khí độc cho đời
nhiều bộ máy nhiều tiền phải chi
nuôi Chúng như nuôi một đứa trẻ
lớn lên và bảo: "quan trọng là
được làm việc ích nước lợi nhà
lương có thấp cũng là thứ yếu,
chỉ có điều những việc Chúng làm
không giúp được gì cho dân cả
không đem lại thặng dư cho Chúng
mà chỉ tổ tô son trát phấn
nâng đỡ xếp trước bề trên thôi"
lợi cho quan lớn chứ có giảm
nghèo cho dân không có lẽ là
mất một đời Chúng đến già nữa
mới biết được theo những lời hứa...
những lời hứa hẹn và niềm hy
vọng toán học chứng minh nguyên nhân
kết quả toán học đến khi Chúng
chết kết quả là "Từ thành phố
này người đã ra đi", khi đã trở
về đã thấy không còn những công
trình xứng đáng với hai từ Việt
Nam đã không còn những nhà Tù
cho con người thay vào đó nhà Tù
cho con thú trong thành phố không tự
do không thấy chân trời bình yên,
đã không còn vườn thú cho đứa
trẻ đang sinh sôi một đông hơn
thì vườn thú lại nhỏ lại để
xây những vườn thú cho con người
đã không thấy chân trời bình yên
trên mặt đất tự do đời mình...
không chỗ cho trí thức tụ họp
không chỗ cho người già an lạc
không chỗ cho thanh niên yêu thương
không có chỗ nào là tử tế
cho đất nước này 80 triệu con
tim đang sống cỗ máy vô tình
hay bàng quang hồn ma dật dờ...
với những thú vui không xã hội
có chỗ làm đẹp cho quý bà
có chỗ xập xình lam ba da
có chỗ công nghệ chỉ một mình...
thôi thì không nói nữa tôi sai
nếu đúng thì thôi không nói nữa
biết khôn hồn thì hãy tự biết
không biết thì hãy biết khôn hồn...
Chúng ta không còn ai biết đến
ai trong vô cùng thành phố quá
lớn lao tiếng vàng dạo trên đường
"...tôi cô đơn nên yêu ai cũng..."
Xuân Thủy (23/3/2013) _
"Loài người đang bị cô đơn hóa
cách mạng bị dập tắt ngay trong
tim Chúng sau khi đã sử dụng
một lần bao cao su và sẽ..."
MỘT NGƯỜI TÙ
CHIÊU HỒI
MÁY TÍNH
Người Hà Nội thật khổ
nhất những ngày lạnh giá
phải thức dậy thật sớm
lên sở làm điểm danh
trên mọi miền tổ quốc
bác vá xe làm việc
đến hai giờ khuya và
bà bán xôi dậy sớm
cho công nhân kịp vào
ca đất nước công nghiệp
hóa và hiện đại hóa
những người dí mặt vào...
LÊN ĐƯỜNG
Khi chiến chinh người cần lên đường
lúc hòa bình như rác trên đường
hòa bình có quá nhiều việc phải làm
không sao hết việc, không biết làm
gì còn chiến tranh chỉ có một
mục tiêu để chết và để sống
hòa bình và chiến tranh, tâm hồn
và cái chết, rung cảm từ sâu
thẳm và em đánh thức tôi dậy
lại lên đường không phân biệt đâu
là chiến tranh đâu là hòa bình
em là thời gian của tử thần
em hiện thân cái đẹp cái xấu,
sự yếu đuối, cây cỏ, gió, chảy...
tự nhiên, vật chất, chạy không bằng
ý thức, tự nó, không định nghĩa.
Xuân Thủy 20/02/2013
HÃY COI NHƯ LÀ KHÔNG
MẸ ƠI!
CÓ THỂ ANH ĐÃ ÔM HÔN ĐỜI
Phẳng phiu một giấc mộng
buồn, để em muốn nhớ
mà không cam lòng, phẳng
phiu hai chữ tấm lòng
Như trang giấy trắng đong
đưa giữa trời phẳng phiu
ánh mắt đôi môi giữa
trăm ngàn lối ai mời anh đi.
Phẳng phiu cát trắng cát
vàng chân ai bước nhẹ
có làm đau em phẳng
phiu một mối tình đầu
Yêu rồi mới thấy đừng
nên yêu gì phẳng phiu
một giấc mộng buồn anh
im lặng thế vì yêu rất nhiều...
Xuân Thủy 22/6/2009
TRÁI TIM TÔI
Trái tim tôi hình gì bạn nhỉ?
Vuông tròn hay méo mó
Bạn hãy chỉ cho tôi!
Ừ mà thật, phiền bạn quá
Bạn ghét tôi, trái tim tôi hình gì chả được
Miễn sao đừng phiền bạn nữa thôi!
Nếu tôi trượt dốc tinh thần
Trái tim tôi hình tròn, chắc vậy
Chẳng ai níu kéo được tôi đâu!
Nếu tôi không còn nghĩ đến bạn nữa
Trái tim tôi hình vuông đơn giản
Bạn tìm xem, không có hình vuông nếu ta tự vẽ!
Còn méo mó thì sao,
Khi tôi nghĩ đến bạn chân thành
Cũng vô nghĩa khi bạn là hình vuông tự vẽ!
Sinh, sống và chết
Trái tim tôi, không hình, nhưng ai cũng bảo
Nó hình hòn cuội quê hương!
Xuân Thủy 16/12/2009
NỬA ĐỜI NỬA NGƯỜI
Nửa đời Nửa người
Nhỏ lệ làm sông Hoan lạc muôn trùng
Thuyền yêu chèo mãi Bao nhiêu sông núi
Vẫn không thấy bờ. Vẫy vùng được bao.
Nửa đời Nửa người
Xếp chữ làm thơ Vắt lấy mồ hôi
Chữ “tình” đi mất Chữ "tình" không đủ
Bỏ “khờ” chèo queo. Mua "tôi" đồng tiền.
Nửa đời Nửa người
Bán mảnh trăng treo Nặng nợ rơi châu
Tháng năm rơi trắng Khen ai tìm đến
Cái nghèo còn mang. Áo nâu chân tình.
Nửa đời Nửa người
Nhặt giấc mơ hoang Mà vẫn bỏ quên
Một đêm vấp nhớ Mải vui chẳng nhớ
Bàng hoàng tìm em. Nên chuyên chuyện gì.
Thanh Trắc Nguyễn Văn (25/02/2010) Xuân Thuỷ (2/3/2010)
VỀ VỚI MẸ
mỗi chiều hôm con vắng
bữa chiều mẹ cô đơn
vậy mà con bâng khuâng
vẫn cười vui giữ chốn...
ôi con dại cái mang
còn gì ngoài cô đơn
con về với mẹ con
bỏ mặc người tình kia
bởi con biết "người yêu"!
biết lòng mẹ xót đau
như người yêu thương con
vẫn có con khi vắng...
cuộc sống không vô nghĩa
mà như đang nảy nở
một miền xuân miên man
ấm áp lòng mẹ xót...
...
Xuân Thủy (16/4/2010)
Có thể là không thể
Category: , Tag:
05/23/2010 08:36 am
E còn nhớ không em từng nói
...... rồi cuối cùng..... đâu gì là không thể
Hôm qua Sài Gòn mưa không có em
Anh đi một mình lang thang trên phố
Ngẫm về những điều mình đã vô nghĩa biết bao
Giá như ngày ấy yêu thương
Anh còn mười bảy dành hết cho em
Bây giờ anh đã mệt rồi hay chăng
Những ngón tay run rẩy đã làm anh sợ hãi
Anh sợ mình sẽ đi mãi không về gặp em
Anh bước đi trên cây cầu đã gẫy
Anh đam mê những điều không ai thấy
Nó trong veo, như thể những lân tinh chợt biến
Rồi anh lại khóc một mình vì lân tinh biến mất
Ôi thay đổi điều anh mong ước
Muốn bây giờ không còn gì nữa cả
Để chỉ còn một vầng trăng ấp ủ chẳng ai hay
Ôi thơ ơi có ai người muốn hiểu
Ngươi tầm thường như thể ai cũng vậy
Nhưng sẽ chẳng là gì nếu chỉ nửa vầng trăng
Anh sẽ vẽ nụ cười em trong ngục tối
Nhưng liệu trong ngục tối có thay đổi được điều gì
... Những lời cũ nhắc lại làm gì
Khi bây giờ vẫn chỉ nửa vầng trăng
Vầng trăng đam mê, vầng trăng vắng vẻ
...Em người anh mơ tưởng
Hãy kéo anh ra khỏi nỗi ám ảnh từ quá khứ
Nơi yếu nhất của hồn anh thơ bé
Để khó khăn trở thành nước uống,
Để vất vả trở thành bữa cơm
Để khát khao cháy mãi
Để không bao giờ chỉ có nửa vầng trăng!
Xuân Thủy 22/05/2010
Nỗi cô đơn biết hát!
trong thinh lặng em thấy trời rộng quá,
không gian trong trẻo lạ thường,
dường như chưa có ai qua nơi này,...
vậy mà đã có bao lần người không hay,
không thấy và không biết là em đang cô đơn,
em đang chờ đợi một người hồn nhiên và trong trẻo
trong từng lời ca bên chiếc đàn ghi ta,...
em xin người đau mãi cùng em,
hãy cùng cô đơn anh nhé
và anh đừng làm phiền em nữa
khi em đang cô đơn cùng ai vì nhớ anh!
Xuân Thủy 05/6/2010
VÔ
(Giữa dương gian ấy khác gì nhau)
Em bỏ anh đi một chặng đường
Bỏ gió đùa, bỏ thời gian lại
Giữa thinh không giữa chốn này
Nhạt lắm!...
Anh biết lắm ngày mai có vậy
Em chẳng khác nhiều tuổi mười lăm
Mắt tròn ngốc dại ngóng trông ai
Không tin,... anh sẽ làm phép tính!...
Đời người ta, có điều hỏi mãi
Có điều cất lại làm kỷ niệm
Có điều trôi dạt lênh đênh
Không về!...
Xin một tiếng vọng về trong mơ
Xin nắm cát ngủ yên không đùa
Xin nhau hơi lửa ấm trong tim
Còn gì mua được cõi âm
Em nhỉ!...
Con đường chiều nay mưa đấy,
Nhưng mà ai biết nắng đầy trong tim.
Xuân Thủy (18/7/2010)
Những ngày sóng gió
Đã qua lâu rồi!
Bây giờ ngẫm lại ai đúng ai sai
Bây giờ ngẫm lại
Biết mong đường nào...
Bạn bè tôi ư!
Thế này thế nọ chẳng hay chi
Chỉ biết qua ngày tháng đó
Mong ngày gặp lại trong mơ
Mong đừng thêm nữa cơn đau
Như tờ giấy mới
Hạt mưa trong...
Bạn bè tôi ư!
Bây giờ khác lắm
Nhìn tôi như nhìn kẻ điên
Tôi nhìn họ thấy thương họ lắm,
Vậy là đời tôi, vẫn một mình
Quen thuộc!
Vậy mà cứ nghĩ rất xa xôi
Này vòng tay lớn bao la
Không còn ngục tù đâu nữa,...
Bạn bè tôi ư!
Họ lại nhốt tôi vào cơn đau,
Những ngày một mình trong bệnh viện
Mỗi ngày lịm đi trong cơn đau thể xác
Để rồi hồn tôi tan biến mất...
Biết nói gì đây!
Cả đời tôi!
Con đường tôi đi đó!
Chỉ mong ngày về hạnh phúc cho ai!
Cô đơn trong tôi và tự do trong tôi!
Tôi ước một ngày tôi sẽ biến mất!
Trong những việc làm ý nghĩa cho người!
Tôi ước có ngôi nhà cho những người hèn trên hè phố!
Cho tình người thêm ấm áp đừng nghĩ những điều nhỏ nhặt!
Tôi ước cho tôi có một linh hồn bên cạnh!
Để tôi giãi bày sự sống và phân phát cho người!
Tôi ước cho người đừng yếu đuối!
Sống cho riêng mình mà chẳng nghĩ đến ai!
Có những ngày rồi sẽ rời xa!
Tôi xin ước được chết như người mà thôi!
Để lại nơi này cuộc sống bình yên!
Và xin ai đó đừng gọi những người kia
trong ngục tối bằng từ ngữ xỉ nhục
Mà hãy gọi họ là những người sai lầm
Vì quên mất một linh hồn ai kia bên cạnh!
...
Và rồi cái đẹp vung vãi khắp nơi
Trong đống đổ nát của chiến tranh,
Tình yêu chỉ là trò chơi của tạo hóa
Cái chết cũng vậy mà thôi!
Anh sẽ giết tôi vì chữ tình chưa rõ,
Còn tình đồng loại thì sao nhỉ?
Nếu ta yêu quá một ai trở thành say đắm lúc này
Và biết đâu mai này là sóng gió ngoài khơi
Biết đâu người có vững tay chèo không nhỉ
Và tình yêu vẫn giữ một niềm tin tưởng!
Nếu ta ghét một người, liệu có ai mong
Ngày mai sẽ gặp lại như tôi!
Có lần tôi gặp lại người tôi yêu
Như gặp một người mới mẻ
Làm người cứ ngỡ tôi ghét lắm nhưng có biết đâu
Vì tôi không thể nhớ được gì về ký ức.
Rồi bạn cũng như tôi, rất mong ngày gặp lại
Để thấy mình mạnh mẽ hơn!
Nhưng tôi hiểu cái cách mà chúng ta sống
hơn cả những điều ta mong, ta yêu và ta ghét,
Thời gian đâu để đắn đo,
Cuộc chiến nào không khắc nghiệt!
...
Bạn của tôi ơi!
Ước mơ còn mãi đó!
Xuân Thủy 25/7/2010
ĐỜI TA
Sáng dậy hít thở không khí trong lành,
ngồi tĩnh niệm thiên kinh, làm vài chén
Này hoa, hoa nở nơi nào
Cô đơn quạnh quẽ vườn nhà em tôi,
Có mấy ai, khi, tình rơi
Trời gieo hạt nước xa nơi cỏ nhạt
Cỏ xanh tươi, mà nước nhạt
Hạt ngọc quý, người phụ bạc mất rồi.
Hoa giống em, người em yêu
Khác em tôi, vì rất gần mà thôi.
Kẻ xa khơi, người có chờ,
Thôi đời vẫn vậy là đời khổ đau.
Nhìn gương soi mắt em sâu
Nhìn thấy tôi yêu hoa nâu nơi nào,
Mà người phụ, tôi sao nỡ
Như hoa thơm, nhạt nhan vỡ sắc mà,
Về đất ôm lại cây sầu
Bấy lâu, nào ai nỡ trách người tìm
Không ra, kẻ phụ ngàn năm!
Phải trả thôi, hạt mưa năm nào rơi,
Không hay!
Ước gì khép cửa lặng yên, lặng yên gió,...
lặng yên những gì làm anh xao lãng
nhìn vào mắt em, nhớ nhung em,
tin tưởng em, và cả hy vọng nữa
niềm hạnh phúc là từ lời nói,
lời nói chân thành hay giả dối,
lời nói làm em biến mất
và lời nói làm em bất tử, bên anh,
khỏang trời riêng kia bỗng nhiên vắng vẻ
mỗi giây mỗi phút bỗng như thế kỷ
hơi thở của em ngập tràn miền đất mới
màu xanh xanh đơn giản
trong trẻo và tinh khiết như cõi lòng thanh cao
không vướng bận đời thường
không còn quá khứ tương lai
không nặng nề, không nhẹ nhàng yếu đuối
căn nhà nhỏ trên thảo nguyên bao la
như thế thì xa cách qúa,
rồi gió sẽ kéo về đây, mưa cũng vậy
mà vì thế ta mới phải yêu nhau
đôi khi chỉ là giây phút chợt qua
có khi chẳng bao giờ quay trở lại
một giây một phút bỗng thành nguyên vẹn từ đâu
!!!
Âm thầm
Ta cất tình ta, cho khỏi ướt
Khi nào nắng lên, đem ra phơi
Biết làm sao, để xoay vần vũ
Bước từng bước, theo ánh đuốc sao
Tim ta, đâu bình yên như sóng
Quanh ta, còn có vạn người đau
Ta bị thương rồi, khi lao tới
Ta đau như một kẻ vô tình.
Xuân Thủy-2005
Tự nhiên
Không sương làm sao mai đẹp được
Để xuân phải khóc trước bình minh
Xuân Thủy-2005
Hợp tan (Nhung ngay chim dam trong tho cua trieu dinh nha Nguyen)
Sáng ra hoa nở đầy
Chiều về hoa rụng mất
Em ơi sao vội thế
Không đợi trăng lên cao
Xuân Thủy-1997
Thơ 1
Tôi biết nói, khi biết đi rồi
Nhưng tôi khóc, thì đã từ lâu...
Mỗi người một vẻ, trời sinh vậy
Giúp nhau thôi, nói, để làm gì
Đất sẽ chật hơn, không đi đươc
Người sẽ đông hơn, chẳng ai nghe
Tay nắm tay, rồi lại buông ra
Khóc, tôi sợ, người ta nghe thấy.
Thơ 2
Thơ như suối nguồn
Từ lòng Mẹ chảy ra
Muốn ngược dòng nước lũ
Tìm về với Mẹ.
Xuân Thủy-2006
Tuổi trẻ
Đến rồi ư! Ngươi! Tuổi trẻ ư!
Những sợi dây trói buộc hồn ta!
Làm gì cho tổ quốc hôm nay!
Khi bạn ta rời xa tổ quốc...
Để tìm kiếm đồng tiền cuộc sống.
Ở nơi ấy cô đơn, lạnh lẽo,
Chỉ mong có một ngày trở về
Khi Tuổi trẻ đã đi qua rồi!
Xuân Thủy-2005
Quê
Tôi trở về quê, đã lâu rồi
Từ hôm nào, tôi không nhớ nữa
Đến bây giờ mới nhớ từ "Quê"
Khi đã thấm những ngày cơ cực
Nơi thành thị không dám ứơc mơ
Ta được gì chứ, trên khoé môi
Suốt ngày nghe nhạc với xem phim
Học bài rồi ngủ, tay chân cứng.
Tâm hồn ta, cũng cứng đờ ra
Muốn được ai yêu, như Quê vậy
Ta không biết hát, họ cũng vui
Mời ta ly rượu, như ước mơ...
Tâm hồn ta cũng cứng đờ ra
Muốn yêu một người, một cô gái
“Gái Quê chân chất mặn mà sao”
Ta không yêu, bảo là không quen,
Tâm hồn ta cũng cứng đờ ra,
Thích cô gái đẹp, lại cao sang,
Nhưng mà cô ấy có chịu đâu,
Bởi ta không hát, vui cùng nàng...
Xuân Thủy-2006
Tình yêu
Tôi chưa đủ lớn để yêu em,
Đã thấy em đẹp tựa hồn tôi.
Những mong em đừng đi đâu cả,
Để tôi còn trở lại, một ngày.
Nhưng em như mùa thu
Cơn gíó mùa thổi mãi
Không biết em nơi đâu
Đang giận, hay thầm nhớ.
Ôi! em ơi! nỗi nhớ!
Và anh như mùa thu
Lại để gió cuốn đi
Không một lần lớn được.
Có lúc tôi dại nghĩ.
Vô tình mới là yêu.
Nên cặm cụi suốt ngày
Với bộn bề công việc...
Xuân Thủy-2006
Món qùa (nhung nguoi ban trong chuyen di du lich)
Có một câu chuyện xưa
Một người nhạc sĩ nọ
Tặng cho một cô bé
Một bản nhạc tình yêu.
Cô bé còn nhỏ lắm
Đã nhận được lời tặng
"Khi nào bé lớn lên,
Sẽ hát một bài ca"
Tôi biết tặng gì đây,
Cho người bạn đường tôi.
Đáng qúy lắm biết bao,
Đừng cho là nhỏ nhặt.
Hãy đừng xa tôi nhé,
Trong kí ức của tôi.
Hồn nhiên và thẳng thắn,
Chỉ có trong ước mơ.
...
Xuân Thủy-8-2006
BÀI THƠ EM SẼ ĐẶT TÊN
Anh nghĩ một điều không thể nói,
Như sao băng chợt hiện giữa trời.
Giữa cuộc đời và những nàng tiên:
Chắc sẽ vui nếu em hiển hiện,
Đợi cùng anh đáp chuyến tàu xa.
Ta đi đến nơi nào ước vọng,
Cánh đồng xanh chín vàng trong gió.
Dưới nắng, cơn gió bỗng tự do
Và không lạc lối giữa đêm thâu,
Bởi vì ta đã có nhau rồi.
Nhưng vẫn sợ trong anh không nói,
Niềm hạnh phúc giữ lại riêng em.
Xuân Thủy 07/4/2009.
Hãy biết nếm mùi đau khổ
Khi thiên hạ gọi ta là người mẹ, người phụ nữ
Thì ta hãy bớt đi một khoảnh khắc trong hạnh phúc của mình
Hãy lặng im và thản nhiên gìn giữ
Hãy biết cách lặng im!
Và nếu như niềm vui là những ngày rất ngắn
Và thần tượng sẽ xét đoán ta trong một sớm một chiều
Thì trong nhục nhã ê chề, khổ đau buồn chán
Hãy biết học cách yêu!
Và nếu trên người ta có dấu son chọn lựa
Nhưng cái ách nô lệ cho ta trời đã đặt lên
Thì hãy vác cây thập ác của mình với vẻ thần tiên
Hãy biết nếm mùi đau khổ!
Giá mà hạnh phúc của em
Giá mà hạnh phúc của em là chim đại bàng
Rất kiêu hãnh bay giữa trời xanh thắm
Thì em sẽ giương cung tên, dịu dàng em bắn
Dù sống hay chết rồi nhưng nó của riêng em!
Giá mà hạnh phúc của em là bông hoa diệu huyền
Bông hoa nở trên đỉnh cao vách đá
Thì em sẽ hái hoa, không sợ gì hết cả
Bằng hơi thở của mình em hít cánh hoa tiên!
Giá mà hạnh phúc của em là chiếc nhẫn vàng
Giấu ở dưới đáy sông, chìm dưới cát
Thì em sẽ hoá thành tiên cá đi tìm bằng được
Và nhẫn vàng sẽ lấp lánh giữa tay em!
Giá mà hạnh phúc của em nằm trong trái tim anh
Thì ngày cũng như đêm em đốt hạnh phúc bằng ngọn lửa
Để cho không phân chia, em trao anh muôn thuở
Để hạnh phúc sẽ bồi hồi xao xuyến chỉ tình em!
Khúc hát tình yêu
Em muốn, giá mà đem mơ ước của anh
Những ước mong kín thầm, hay giấc mộng
Sẽ biến chúng thành những bông hoa sống động
Nhưng… có lẽ là quá chói chang những bông hồng!
Em muốn, giá mà em có cây đàn
Đặt vào ngực cho tình cảm trẻ trung muôn thuở
Như những bài ca, sẽ vang lên trong đó
Nhưng… có lẽ là dây đứt hết vì tim!
Em muốn, giá mà trong giấc ngủ thật nhanh
Nhận biết ra sự ngọt ngào, đê mê khoái lạc
Nhưng… có lẽ là em chết mất
Khi đợi chờ sự thức dậy của anh!
Bị người yêu phụ bạc
Bị người yêu phụ bạc - hạnh phúc ghê!
Thấy ánh sáng chói lòa trong quá khứ
Mùa đông u ám đến sau mùa hè
Nhớ mặt trời, dù đã không còn nữa.
Bông hoa khô và những bức thư tình
Ánh mắt cười, gặp gỡ đầy hạnh phúc
Dù bây giờ trên con đường tối đen
Nhưng mùa xuân ta lang thang trên đất.
Để hạnh phúc, có một bài học khác
Con đường khác - hoang vắng và thênh thang
Kẻ bị phụ tình - thật là hạnh phúc!
Làm kẻ không yêu - cay đắng vô cùng.
Khoái lạc tình yêu chỉ trong phút chốc
Plaisir d ' amour ne dure qu ' un moment.
Chagrin d ' amour dure toute la vie.
Khoái lạc tình yêu chỉ trong phút chốc
Đau khổ tình yêu theo suốt cuộc đời.
Tôi đã từng hạnh phúc với người yêu
Từng khát khao uống chén tình mỏi mệt!
Và chúng tôi đã từng gom trái ngọt
Của một cuộc tình đằm thắm qua mau
Dòng thời gian điên cuồng và đói khát
Xóa hết rồi dấu vết của tình yêu.
Trên đồng cỏ, nơi ngày xưa đùa chơi
Những giọt sương làm cho nghiêng hoa cỏ
Vương miện tình yêu, than ôi! Gục đổ
Người yêu tôi không còn nữa trên đời.
Nhưng rất lâu, sau cơn nóng rã rời
Trong mê sảng, tôi gọi bằng tên khác
Khoái lạc tình yêu chỉ trong phút chốc
Đau khổ tình yêu theo suốt cuộc đời.
“Anh yêu em”, tôi nói mà không yêu
“Anh yêu em”, tôi nói mà không yêu
Và bỗng nhiên thần tình yêu bay đến
Nắm tay tôi, như một người hướng dẫn
Tôi theo thần và đi đến với em.
Đôi mắt sáng, không còn vẻ mơ màng
Của tình yêu đã quên trong quá khứ
Thần bất ngờ dẫn tôi ra đồng cỏ
Ánh sang đầy và có những giọt sương.
Điều dối gian buổi sáng rất dị thường
Tôi nhìn thấy lạ lùng và sáng tỏ
Một vẻ rất dịu dàng màu thắm đỏ
Ánh hồng lên một hình bóng lung linh.
Và tôi nhìn thấy miệng hơi hé mở
Tôi nhìn ra đôi má đỏ thẹn thùng
Thấy ánh mắt hãy còn rất mơ màng
Và chiếc cổ cao nhẹ nhàng xoay trở.
Suối rì rầm cùng tôi giấc mơ đẹp
Tôi uống luồng sinh khí rất thèm thuồng
Và tôi lại yêu trong lần đầu tiên
Tôi lại yêu đến muôn đời muôn kiếp.
Tặng riêng anh
Không, không phải em hạnh phúc khi mà
Áo quần lộng lẫy, tóc đầy hoa
Tỏa sáng trên người em vẻ đẹp
Rạo rực trong anh những ước mơ.
Cũng không phải khi bàn tay anh
Trẻ trung và phóng đãng, ngang tàng
Em áp vào người anh mái tóc
Lướt qua điệu nhảy thật vội vàng.
Cũng không phải khi thật vô tâm
Hay khi cười, trò chuyện không ngừng
Những câu chuyện chân tình, sôi nổi
Ánh mắt ngời lên vẻ hân hoan.
Em hạnh phúc khi bàn tay dịu dàng
Đem vấn vòng quanh mái tóc anh
Anh tựa vào người em lơi lả
Ánh mắt không rời, ta lặng im.
Em hạnh phúc khi ngọn lửa tình
Khi vị đắng cùng cảm nhận chúng mình
Ta nghĩ về xa xôi muôn thuở
Ta đợi chờ thay đổi bóng đêm.
Em hạnh phúc khi hai chúng mình
Khi ta quên hết cõi trần gian
Ta giữ gìn tự do im lặng
Anh chỉ về em, em về anh.
Em hạnh phúc khi được tôn sùng
Khi ngập tràn hạnh phúc của em
Em cầu trời cho anh may mắn
Và em thầm cảm tạ trời xanh!
LÀM TIẾN SĨ Ở VIỆT NAM
Ông Khổng ngày xưa đã viết rồi
"Nhân chi sơ, tính bổn thiện"...
Bởi vậy cho nên người ta mới
Bắt đứa trẻ con phải học lại
Những gỉ như mắt mở, chân đi,...
...
Nói chuyện "Làm tiến sĩ ở Việt Nam"
Là như ...
Viết lại những điều chân lý ấy
Cho những người,...đã dạy con mình.
Xuân Thủy-2006
VÔ ĐỀ
Bạn hơi hoa trắng cho tôi
Tôi giành hoa tím một đời cho Em
Hai mươi sáu mùa thu lên
Mà ươm chửa trọn mối tình đó sao?
1978
Kiều Anh Hương
Vô đề như ý tinh tươm,
Hoa tím ngày xưa đã muộn rồi...
Xuân nhặt cành, thêm thắm xuân
Cành khô, hoa nở, bên tình cũ...
2006
Xuân Thủy
Thơ viết lại của người ta
Một thời đi lang thang thành lãng tử
Thành kẻ không nhà, không chính phủ
Một thời chân trần lăn trên gió bụi
Thành chân anh chị nơi xóm nhỏ.
Là anh đó những ngày ngục tối
Bốn bức tường câm và lạnh ngắt
Cơn cuồng nộ từng cơn không dứt
Đáy mắt cay hằn học đêm về.
Một ngày ai đó đi ngang qua,
Sẽ mất nhiều và không thể lấy lại
Trong cuộc đời đâu có lẽ công bằng
Vì ai đó không là thằng lãng tử.
Bỗng một ngày em đến thăm anh,
Em đã thấy anh những ngày nào
Anh là thằng lãng tử mà thôi
Không tiếng khóc và một nụ cười.
Cửa sổ phòng giam hay bóng em
Ngày xưa đó trên cửa sổ cao
Anh không nhìn thấy phía trên mình
Bước vào mà anh như tượng đá.
Chỉ thế thôi anh đã có em
Một con thuyền và một hướng đi
Bây giờ anh không còn lãng tử
Một chốn bình yên từ đâu tới.
Cơn cuồng nộ trong anh nguội lại
Tan thành nước đẩy thuyền mắc cạn
Đến bến bờ mơ ước bấy lâu
Có các con và có một gia đình.
"Xuân như nhật, nguyệt như hồ
Người soi bóng nước, với người hay trăng.
Đông về, thu tới lạnh căm,
Cô đơn lẻ bóng, nguyệt hồ với hoa.
Bóng kia ở dưới sông sâu,
Còn ta thì ở trên này say sưa.
Đời ta thì cứ dài thêm
Mải đi tìm bóng trăng treo trên trời
Không biết làm sao, phí hòai
bóng em!"
Phải chăng anh đã mất giấc mơ
Mất tiếng ve và những mùa dưa chín
Anh đã mất cả mây qua lòng giếng
Cả tiếng gà hẻm núi cả cơn mưa
Mất những tiếng rung mơ hồ mà biết gọi người đi
Mất niềm tin vào chiếc thuyền buồm trắng
Mất đom đóm đầm sâu mất nụ cười phố vắng
Mất bài thơ trao tay nhỏ em cầm
Giờ lạnh tanh anh không còn xao động nữa
Không nỗi buồn không cay đắng không niềm vui
Khổ đau hôm nay không như khổ cũ
Nỗi lo âu cũng khác hẳn xưa rồi
Anh đã cho nhiều anh đã phải lãng quên
Người ta chê anh nhiều lưu luyến quá
Anh gắng gượng nghe theo anh vứt bỏ
Bao diệu kỳ chân thực thuộc về anh
Mất hạnh phúc rồi ư nhưng anh cần chi hạnh phúc
Hai tiếng xa vời hiểu rõ nghĩa từ lâu
Ừ thì ngẩn ngơ anh đành nhận thế
Giọt lệ trong không tủi hổ gì đâu
Anh chẳng mang cho đời những tiệc vui ảo ảnh
Nỗi buồn chân thành đời chẳng nhận hay sao
Cái bay thợ nề sinh ra để dựng xây
Anh sinh giữa ngày lo âu bề bộn
Bàn tay phải trồng đôi vai phải gánh
Anh có ngại chi anh đã hiểu rồi
Anh vẫn còn nguyên cái tính chất của đời
Anh đã được vầng trán cao được cái nhìn trí tuệ
Được rèn đi như luống đất được cày
Anh đã khổ đau khổ đau dài hơn số tuổi
Vẫn trong lành khi em đến cầm tay
Dẫu chẳng lấy về tất cả cho anh
Em vẫn như sông rộng tốt lành
Em mà ngọn gió chiều nức nở
Em mà ngày xưa run rẩy cả lòng anh
Em đã tới giữa mưa dầm nắng lửa
Dẫu anh mất nhà ga êm đẹp đó
Vẫn còn con tàu chuyển bánh đi xa
Anh đã mất ngôi sao trên mái nhà
Anh vẫn còn ngôi sao ngoài cửa sổ
Và nếu mất em rồi anh vẫn còn đôi mắt của em
Tôi mệt quá bởi lòng tôi tha thiết,
cứ sống cố như một kẻ thiêu thân,....
Cô gái điếm
Có những ngày đi ngang qua,
cô ngồi phệt bưng bát cơm,
Khi trời lạnh, cô co ro,
đôi chân trần cô vẫn đứng,
Những khi ốm, cô ngồi khép,
mắt nhìn xa chờ ai qua,
Trời khuya lắm, cô cầm dù,
chân búng bẩy, mong khách đợi,
Hôm khách đông, đường vắng lặng,
vẫn thấy cô, đợi người quen,
Rồi một hôm, lúc xuân về,
cô gom lá, đốt lửa hồng,
Buồn chút thôi, đời cô vậy,
vẫn còn hơn ngồi đau khổ.
(Xuân Thủy)
Sao đó không phải là "mùa thu"!
Category: , Tag:
09/20/2010 08:36 pm
Anh không biết đến khi nào
tâm hồn nguoi gap lai
trên cánh lá vàng,
cuối mùa thu.
Anh đã có những mùa thu trước,
đợi chờ trong vô vọng
không còn tin nữa,
loài người trên trái đất.
Anh nhìn em
như nhìn vầng mây
xa xôi và ảo ảnh,
đến tận mùa thu sau,
Anh đã khóc trong cô đơn,
lồng ngực anh thoi thóp thức dậy,
Vụng về đánh rơi
khi ai đó chạm vào!
Sao đó không phải là "mùa thu"!
Tôi yêu thơ nước Nga vì có tiếng hồn người ở đó
Category: , Tag:
10/03/2010 07:00 am
Tôi yêu thơ nước Nga
vì có tiếng hồn người ở đó
Tôi yêu em vì rất đỗi bình thường
như người bạn thật thà thôi!
(Xuân Thuỷ -02/10/2010)
Ôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài
(A. X. Puskin - Thuý Toàn dịch)
Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ
Khúc hát ngây thơ một thời thiếu nữ
Ngôi sao cháy bùng trên sông Nhêva
Tiếng chim kêu trong những buổi chiều tà
(Onga Becgôn - Bằng Việt dịch)
Dấu chân em in trên tuyết ven sông
Như được làm bằng thuỷ tinh rất mảnh
Ít nước đọng, thành hai chiếc hồ con
Nơi run rẩy những vì sao lấp lánh
(Epghenhi Eptusencô - Thái Bá Tân dịch)
Hồn phiêu lãng mỗi ngày mỗi hiếm
Nỗi xốn xang với tiếng nồng nàn
Vẻ tươi tắn trong tôi, ôi đã biến
Đâu sóng tình, đâu ánh mắt chứa chan
(Xegây Êxênhin - Đăng Bẩy dịch)
Tôi yêu thơ nước Nga
vì có tiếng hồn người ở đó
Tôi yêu em vì rất đỗi bình thường
như người bạn thật thà thôi!
(Xuân Thuỷ -02/10/2010)
Ôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài
(A. X. Puskin - Thuý Toàn dịch)
Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ
Khúc hát ngây thơ một thời thiếu nữ
Ngôi sao cháy bùng trên sông Nhêva
Tiếng chim kêu trong những buổi chiều tà
(Onga Becgôn - Bằng Việt dịch)
Dấu chân em in trên tuyết ven sông
Như được làm bằng thuỷ tinh rất mảnh
Ít nước đọng, thành hai chiếc hồ con
Nơi run rẩy những vì sao lấp lánh
(Epghenhi Eptusencô - Thái Bá Tân dịch)
Hồn phiêu lãng mỗi ngày mỗi hiếm
Nỗi xốn xang với tiếng nồng nàn
Vẻ tươi tắn trong tôi, ôi đã biến
Đâu sóng tình, đâu ánh mắt chứa chan
(Xegây Êxênhin - Đăng Bẩy dịch)
Hình thức và nội dung
Xecgây Mikhancốp
Sinh ra từ bọt xà phòng
Kìa bao bong bóng tròng trành lượn bay
Chúng làm sửng sốt đó đây
Bởi màu sắc mộng, ánh ngày long lanh
Một làn gió nhẹ mỏng manh
Ngàn bong bóng ấy gặp nhành cây con
Lát giây tất cả đều tan
Chỉ còn vệt ướt nhỏ đen không hồn…
(Triệu Lam Châu dịch)
Dịch ra Tiếng Tày
D’ưởng nả oạ đâư chang
Xecgây Mikhancốp
Sleng mà tứ phướp xà fòng
Kỷ lai d’ưởng poọp foòng fèng bân pây
Hẩư gần lạ lứ xẩư quây
Nhoòng ngàu phăn slưởng, mjảc đây uằn roàng
Xá lồm đeo nẩư njàng bang
Bại ăn poọp rổp kéng eng mạy ngòm
D’ắp nâng te slán liẹo chăn
Tán nhằng tiểm sláy đăm rằm, pjấu khoăn…
(Triệu Lam Châu - mjày)
Không biết có phải hồn em không
Mà sao anh thấy ở trong tim
Hình ảnh hay ngôn từ
Không thể
Nhưng anh tin
Em vẫn nhận một bông hoa
Bông hoa ngày xưa ấy,
ngày đầu tiên em đi học
ngang qua cánh đồng
khi ấy chưa hề son phấn
khi ấy lần đầu em soi gương
tự hỏi ngày mai còn có cánh đồng
còn có em bé học trò
tặng em một bông hoa đồng nội.
Lạc
Ta lạc em bến bờ
Ngại ngùng
Chấp nhận
đón
con sóng
chịu đựng...
Giá như
những thanh âm hòa nhịp
ngoài tiếng sóng
còn tiếng hư không!
Ta yêu em
muốn hét to
nhưng chỉ là
bóng cây dưới cơn mưa.
Ta vẫy vùng đạp đổ
một ngày mới
những tia nắng
Còn lại ta bóng đêm...
13/10/2010
Tình ơi!
Category: , Tag:
10/24/2010 08:07 pm
Tình ơi!
Anh đã quen với bội bạc,
Đã quen với cô đơn, và xa em,
Dẫu trong lòng không quên
Như tình nồng, không gì thay thế nổi.
Gặp ai cứ ngỡ gặp em
Yêu rồi, mới biết là ta đã lầm,
Xa em, xa cả cuộc đời
Ích kỷ tim anh đành lỗi hẹn,....
Em đi anh biết không về
Hoa vàng như trải dưới chân anh về.
Mùa nào chín lịm trong tim,
Để yêu để nhớ để thương một người.
Bởi gặp e, a bật khóc,
Như đứa trẻ được bồng được bế,
Biết đi rồi, biết gọi tên
Làm sao lại có, đến hai con người!
Trời ơi! Huế chẳng về đêm
Mà sao hai bến lại chung một thuyền.
Xin em đừng sợ anh buồn
Người yêu em thật không buồn vì em.
Rồi người lại nói yêu anh
Không cho anh nhớ những ngày bên em
Vậy rồi hồi ấy yêu nhau
Thầm yêu trộm nhớ, không sao phai tàn.
Hồn ơi, xác ở đâu rồi,
Tình đầu là cắt rốn với duyên nợ,
Tình đời, là chốn thong dong,
Tình yêu là của hai người cùng đi!
Tình đầu là mẹ,
Tình đời là đất,
Tình yêu là trời,
Hồn kia mới nhẹ làm sao
Mong ngày gặp lại bạn bè hồn nhiên,
Mong gặp em bên người ấy
Không khóc như anh cứ mỗi lần,
Còn anh rồi cũng sẽ yêu
Yêu người con gái nhẹ nhàng như mây
Mây tự do, mây lạnh trôi
Nhớ mong và ước không xa mà ấm.
Xuân Thuỷ (24/10/2010)
Thư nhỏ!
Category: , Tag:
11/01/2010 07:43 pm
Ta chỉ là đứa trẻ,...
thế nào nhỉ không nhớ nữa
Cô vẫn thường so sánh,
út và ba không được dạy dỗ đến nơi đến chốn như hai
vì không được gần mẹ!
không còn nhớ nữa
quên rồi vì làm gì có tuổi thơ!
Nước lạnh mùa đông,
Sẽ mong tim ta, lạnh cóng theo mưa
Nơi máu hoà dưới cơn mưa
Hãy cười em nhé, cố nữa một lần
Rồi em sẽ thấy, bằng an
....
Ngày xưa anh hai đã từng như thế
chìm dưới cơn mưa vì
trẻ thơ không chịu nổi cơn đau
sao bây giờ, út không khổ như a
nhưng không thể bằng a được
Thôi hãy nghỉ ngơi, hãy lặng im
sẽ uống thuốc
sẽ đổ đầy những gì còn thiếu
sẽ ngâm chân vào muối mặn
sẽ tịnh thiền không nghĩ
sẽ mập sẽ khoẻ
để sửa chữa những sai lầm!
Lúc nào cũng cảm thấy vui,
Thanh thản!
Không cầu mong gì cho bản thân!
Hôm qua, hôm nay và cả ngày mai!
Vì đời còn những cơn đau
vì người!
Bước đến ngày mai
Category: , Tag:
11/07/2010 06:12 pm
Bước đến ngày mai
anh mong tìm lặng lẽ,
ngoài trời như vẫn mưa,
tim ai còn đập mãi,
có điều gì không tả
chỉ biết ta bên nhau
ở nơi nào cũng vậy
không biết em bây giời
đã ngủ hay đang thức
và ai đang lặng lẽ
nhớ ai không nói ra!
Em không còn trẻ con
nỗi nhớ cũng khác nhiều
biết nói sao cho hết
đi ngủ thôi anh ạ
để ngày mai phải sống
trên cõi đời phẳng lặng
ta đi trên cát bỏng
dưới mặt trời chiếu rọi
bao giời sẽ hết nắng
bao giờ sẽ hết mưa
chỉ khi ta ngơi nghỉ
trong giấc ngủ say trăng...
XT -7/11/2010
Sương trắng Bạch Dương -http://vn.360plus.yahoo.com/jw!YlXAU66GAhb.a0HaX4xf/article?mid=20011
a chưa kể em nghe
câu chuyện về loài người,
rất yêu và rất thương,
xa xa Bạch Dương ơi,
rưng rưng mùa đông tan.
Xuân Thuỷ (12/11/2010)
MẸ
11/13/2010 04:14 pm
Bà nội bị ốm 39o,
hôm nọ ở nhà lẩn
thẩn tắt thì bảo là
mở mở lại nghĩ là
tắt vậy là xì gas
khắp hôm nọ ở nhà
lẩn thẩn lại quên khoá
nước để chảy tràn một
tiếng hôm nọ ở nhà
lẩn thẩn đánh rơi nồi
cơm điện ...hôm nay con
rửa rau không biết rửa
thế nào
cuộc sống
một
ngày
một đời
quanh bếp
lửa
...
Xuân Thủy
Mẹ tôi
Category: , Tag:
11/21/2010 07:08 am
mẹ tôi ngày xưa
đi làm đội nắng
quần đen đầm đề
ống thấp ống cao
mắt đũi da đen
đạp xe cọc cạch
bóng tối đêm đông
mười hai cây số...
Giấc mơ
Category: , Tag:
12/04/2010 08:42 am
Giấc mơ,
Ta vẫn chờ vẫn đợi,
Vẫn đem buồn nhớ lại giấc mơ xưa
Em là khác với đời hư
Nửa thực cuộc đời nửa ở trong tim.
Xin em hãy cứ tin đời.
Ôi niềm tin ta trao đời hữu hạn,
Cho một ngày bình yên mãi...
Đưa em qua ngày ngang trái đau thương!
Mang bình minh đựng giấc mơ,
Hoàng hôn tắt lịm cơn mê ban chiều,
Ngửa tay xin chịu phận người,
Trao cho giấc ngủ một thời thiên thu!
Yêu nhau là để cho nhau,
Kiếp người, biết đâu mà chọn sân si,
Cho qua một quãng lặng im,
Thế mà!...
4/12/2010
Xuân Thuỷ
GỬI NGƯỜI PHƯƠNG ẤY
(Về nông trường sông Hậu với những câu chuyện về sự thay đổi quá nhỏ của một vùng đất quá giàu có và không tương xứng với công sức chúng ta đã dành lấy)
Muốn gửi cho người chút vui sao
lại hoá nỗi buồn quá đỗi ngủ
thôi cho mau ngày mới có nỗi
buồn mang vui... niềm hy vọng vào
tuổi trẻ đang cuồng quay vũ điệu...
Những mối tình ơi, rối như mảnh
vỡ có lẽ đời không cho anh
bến bờ lạc lối, biết có còn
người ấy anh đã quý, vẽ bức
chân dung tự hoạ, tặng riêng em
Vậy mà anh đã xé nát biết
bao hình ảnh cũ, có lẽ đã
thành đồng nát ở đâu rồi, em
ơi! em ơi! người tôi chợt tỉnh
chợt mê giữa những mùa nông nổi,
Phát khóc giữa cô đơn, để rồi
giờ đây tôi buông tay muốn nói
một lời đơn giản quá! với bất
cứ ai, cũng bình thường thôi như
em, như em... ngu dốt vẫn dẫm
Đạp lên nhau để sống và anh
cũng vậy, cho mau quên đi nhiều
ký ức sẽ sẻ chia cùng ai đó,
giữa đêm khuya! Anh trở về sau
rất vội ngủ vùi sau tiếng mắng...
Xuân Thủy (20/12/2010)
Thu buồn
Category: , Tag:
12/19/2010 10:05 am
Thu buồn
Hoa nào rơi, lá nào bay
Sao em cứ ngỡ còn đây nơi này
Gió từng cơn, hơi thở anh,
Đếm nhịp bên nhau, thời gian ngắn ngủi.
Đường xưa, nhuộm màu hoa đỏ,
Bởi vì anh không muốn xa mùa hạ
Để mình em giữa thu vàng,
Nhớ cũng đành thôi chẳng hẹn thề.
...
Xuân Thuỷ (10/12/2010)
Khẽ chạm vào em
Category: , Tag:
12/29/2010 08:01 pm
Khẽ chạm vào em
Khẽ chạm vào em rung rinh đáy nước
Bên gương hồ, ai đó rủ buồn thương
Viên đá nhỏ bên gốc si già đó
Kể chuyện muôn kiếp biết bao giờ nguôi
Ôi tình yêu, người đến gõ cửa
Sự rung cảm, bỗng tôi biết khóc
Bởi hình như tình đã bay xa
Bởi chia ly hay giấc mộng vô hình.
Ta đang sống không bởi ta sẽ sống
Khẽ chạm vào em, mặt nước bỗng tròn xoe
Những vòng đồng tâm và xúc cảm
Âm ấm gõ nhịp tiếng đàn buông
Điều bí mật vẫn mãi là bí mật
Rồi lặng thinh như chôn ta vào cõi chết
Cõi tình nào không ai biết ai hay
Những điều ta nhìn thấy mới chỉ là ảo ảnh
Em mới là khát khao, mới là còn lại
Sau sụp đổ, viên đá, đáy nước, lặng câm
Em ra đi, ta không lay tà áo
Đất trời nào thêm một lần bão nổi
Không làm thêm một lần rung động
Như ta khẽ chạm vào em chỉ một lần
Dưới đáy tâm hồn ngập tràn nước mắt
Để biết không dám yêu thêm lần nữa
Để biết câu chuyện dài vô tận
Đừng dại dột lấp đầy con sông kia
Đừng phủ rừng xanh bằng bóng tối
Khẽ chạm vào em xin tiếng vô tình...
Khẽ chạm vào em những giấc mơ
Làm sao đừng vỡ bến ngộ đường xa
Đêm qua nằm mơ tháng ngày trôi
Tỉnh dậy bên vai tựa bờ vai.
Xuân Thuỷ (28/12/2010)
Câu chuyện về loài hoa bất tử
Category: , Tag:
01/10/2011 08:02 am
Ta đi nhé,
chuyến tàu lơ đãng
Sẽ lãng quên ngay
Những kẻ lỡ một sân ga.
Em đã nói,
Sao tôi không ngỏ
mà vẫn yêu thương
cái chết người thân rất nhớ!
Anh có chờ,
Định kiến đi qua
Để còn lại gì
Sau cánh lá vàng đưa khẽ!
Em nhận ra,
Anh đã đánh đổi
Niềm hạnh phúc riêng
Cho một tình yêu bất tử.
Xuân Thuỷ
Ô cửa màu xanh
Category: , Tag:
01/15/2011 08:38 pm
Ngày hôm qua,
Đi ngang qua, còn lại
Hôm nay về chỉ thấy
Bầu trời xanh.
Xa rồi ư,
Đi về, như không mưa
Bỗng đèn hoa, tươi cười
Ngôi nhà nhỏ.
Rồi một ngày,
Chỉ còn, cánh cửa nghiêng
Xiêu xiêu, tường đổ nát
Về đâu đây.
Những vòng xe,
Rồi sẽ quay, nhanh rồi
Có chờ người về nhà
Mở đèn hoa.
(Có một cánh cửa màu xanh, được lọng hình hoa, còn sót lại sau căn nhà trong diện giải toả, xung quanh chẳng còn gì, nhưng cánh cửa vẫn xiêu xiêu, mình đã hứa sẽ chụp lại, nhưng nhiều lần đi qua, mình đã quên....)
Sông Sài Gòn
Xuân Thuỷ (12/01/2011)
Có người đi qua!
Category: , Tag:
01/21/2011 05:54 pm
Xuân Thuỷ:
Thuyến tình gió măi chẳng đi
Vì đầy ăm ắp mối chi ai vò
Gió hoang:Người còn đâu nữa mà lo,
Rồi thì cố gỡ, luống mùa rồi thôi!
Một mai lỡ chẳng chung đôi,
Gió rơi miền Gió, rối chi cũng đành...
Xuân Thủy:
Rối rồi thì phải gỡ thôi,
Gỡ đi gỡ lại, cho vơi cuộc đời
Gió hoang:
Cuộc đời một kiếp luân hồi
Trả vay, vay trả, bao chừ mới nguôi?
Phận người một vốc tay thôi
Gió xuôi e ấp tình không bay rồi...
Xuan Thuy:
Ngày vui xin hãy cố vui
Thu về gió thổi lá vui mừng cười
Gửi tặng người ơi!
Category: , Tag:
01/28/2011 03:51 pm
Em đi rồi
Mây về chẳng có,
Gió đổi chiều
Xa xôi tìm nhớ...
XT 28/01/2011
Mong gặp lại ngày xưa
Category: , Tag:
02/16/2011 08:57 pm
Ngày nào gặp lại còn nhớ không,
Bao đổi thay biết còn ngày xưa,
Thôi đành khép lại tìm yên lặng,
Gió thổi thôi cười mặt nước lay.
Còn đây tường cũ với rêu phong,
Nhật ký ngày xưa em từng viết,
Sao bây giờ mùa đông không ấm,
Để cho anh khoác mái tóc thề.
XT - 14/02/2011
Ngày tình yêu
Category: , Tag:
02/21/2011 09:48 pm
Ngày tình nhân,
Ngày nhắc nhở
Ngày anh nghĩ
Hãy đừng quên
Nghĩ về em:
Hình hài ư,
Đôi mắt em,
Cái duyên thầm
Lá thư nào
Trong bộn bề
Ngày còn lại
Của anh, hay...
Không còn gì
Anh đã mất
Khi ngày mai,
Lá thư cuối,
Kịp về thương...
XT
Bây giờ!
Category: , Tag:
02/24/2011 10:20 pm
Anh muốn cười chân thành,
Và em ngay trước mắt,
- Đã lâu rồi em nhỉ!
Hôm qua và hôm nay,
Em đã khác rất nhiều,
Vì ngôi nhà hạnh phúc,
Em đổi lòng xa cánh.
Vậy là anh vẫn mãi
Như ước mơ của em!
Bây giờ!
XT
14/02/2011
Xin gió cuốn đi!
Category: , Tag:
02/25/2011 07:45 pm
Anh muốn cười chân thành,
Và em ngay trước mắt,
- Đã lâu rồi em nhỉ!
Hôm qua và hôm nay,
Em đã khác rất nhiều,
Vì ngôi nhà hạnh phúc,
Em đổi lòng xa cánh.
Vậy là anh vẫn mãi
Như ước mơ của em!
Bây giờ!
XT
14/02/2011
!!!
Category: , Tag:
03/05/2011 09:24 am
đêm nay con thấy
mẹ nằm mơ đang khóc,
rên xiết và hoảng hốt!
con xót xa
mong đời siêu thoát
cho vơi bể khổ.
Con bất hiếu
chẳng ôm chầm được mẹ,
cho lòng mẹ đỡ buốt giá
được phần nào....
XT
Ngày 8.3 năm nay
Category: , Tag:
03/06/2011 10:46 pm
Ngày 8.3 năm nay
Có nên cần đến ước mơ không
Có nên chọn một con đường
Khi thời gian đang trôi đi
ngắn lại...
Ngày tình yêu,
anh mong hạnh phúc sẽ đến với em
vì vậy anh chỉ nghĩ về em,
Rồi những bông hoa đầy ắp...
Trong anh vẫn luôn tưởng tượng thế
dù nơi xa thẳm nhất
Sao chẳng bao giờ anh nghĩ
em đang cô đơn vô cùng...
XT
Lỡ Duyên
Category: , Tag:
03/11/2011 04:50 am
Gặp người rồi lại xa nhau
Lỡ duyên lỡ kiếp lạc vào chốn đây.
Lỡ duyên lỡ mắt môi đầy
Tiếng cười tiếng nói âm thầm phút giây
Xin cho chẳng phụ tình đây,
Sao đừng quạnh quẽ những ngày đêm mong
Dẫu yêu dẫu nhớ dẫu mong
Có không hẹn ước trong lòng đêm mưa
Gặp người rồi lại xa người
Làm sao trọn nghĩa trọn tình với trăng
Trăng trời chỉ một mình trăng
Bến vắng rượu nhiều ôm trăng đầy trời
Nửa nào mơ nửa nào thực
Yêu người cố trọn nghĩa thường đạo vô
Thương người không nỡ bỏ đi
Thương người không nỡ ôm trăng đi tìm
Yêu nhau cho thắm say tình
Cho say cõi mộng nghĩa tình thế nhân
XT (10/3/2011)
Thật Buồn Cười
Category: , Tag:
03/17/2011 04:11 am
Thật
Anh có thật sẽ vì em tất thảy
Như thuở ban đầu anh biết nhớ
Hãy cho em tiếng khóc của anh
Hãy cho em đâu nỗi buồn chân thật
Buồn
Giọt lệ nào cay giữa trời vắng
Em xua đời như thể chẳng còn ai
Người em lỡ hẹn ước trăm năm
Nay còn đâu một bờ vai dấu kín
Cười
Cố gượng cười đi cùng chúng bạn
Đến một ngày không thể nào vui
Ngoảnh mặt không hiểu vì sao
Ta đã nhoẻn miệng cười từ thơ ấu
XT-15/03/2011
Bình minh vẫy gọi
Category: , Tag:
05/14/2011 02:04 am
Bình minh vẫy gọi
anh tin như tin bầu trời xanh
những ám ảnh lùi về quá khứ,
vừa tỉnh cơn mê dài sâu thẳm
anh trở về giấc ngủ bình yên.
Mùa thu, lá cành khô đã rụng,
Mùa đông tan, âm u cành lá úa,
Trở về cùng anh, thời gian ấm lại
Như chợt tỉnh, chờ bình minh tới.
Giữa đêm khuya anh nhớ bóng người,
Hát khúc ru, động đậy môi mềm,
Đôi tay run, đôi chân vội vã,
Những ngày mai, sẽ mãi bình minh.
Em cũng tin anh, tin mãi mãi,
Vì em biết em là mặt trời.
Đập lồng trong khoảng vắng lúc trưa,
Nỗi cô đơn khao khát đôi bờ.
XT (14/5/2011)
Chúng mình hay Đã lâu chưa
Xin anh đừng xé nát,
Xin anh hãy cất giữ.
Những kỷ niệm cũ kỹ,
Trên giá sách ngày xưa.
Để mỗi lần trở về,
Chúng mình bỗng thấy vui.
Xuân Thủy (21/01/2012 - 28 âm lịch)
Người mang tâm sự làm chi
Con đường sao cứ mang đi (đa mang) nỗi buồn
Có phải là nơi bắt đầu
nơi giấc mơ bắt đầu em nhé,
ta trở về với của riêng ta,
đừng để ta trôi xa thêm nữa,
đừng hóa mùa đông trái tim anh,
mùa xuân rồi, sao em còn ngủ mãi,
để anh với nụ cười cất giữ,
cơn mưa xuân cũng vội u buồn
nhớ làm gì, tình ai đã chết.
Xuân Thủy 23/1/2012 - mùng 1 tháng chạp
Hãy cứ tin đi...
(Tặng Tiểu Phong)
Em đến trái đất sao lạ kỳ,
Bao nhiêu ánh sáng giữa trời xanh
Làm em đi mãi chẳng thể tìm
Một chút làn mây với ấm êm...
Những gì em thấy em nghe thấy
Có phải sự thật em tìm đến.
Sao con người không đơn giản thế
Cho em kịp lớn, chẳng vội về.
(Xuân Thủy 24/01/2012 - mồng 2 tết)
2011
Một năm nhịn nhục nhún nhường,
Một năm đau đớn chán chường vô biên,
Một năm bưng bát muộn phiền,
Một năm cũng phải tốn tiền mua cơm.
2012
Sự cười che đậy được gì,
Cõi đời ô nhục, làm gì được đây,
Sinh ra xin trọn nghĩa nhân,
Thác rồi xin chết thật thà như hoa.
XT-15/01/2012
Nỗi buồn bạn tôi, mà tôi không thể làm gì được hơn sao
Category: , Tag:
02/24/2012 10:18 pm
Nỗi buồn bạn tôi, mà tôi không thể làm gì được hơn sao
những cơn đau vẫn còn đó,
những tên cướp đường
những vết thương
làm ta lỡ chuyến đò...
hãy mạnh mẽ lên nhé
hãy nhìn kẻ thù như những bông hồng
hãy luôn thấy những vẻ đẹp tiềm ẩn trong mỗi con người
ai cũng vậy mà, thật đơn giản,
hãy nhìn thế giới bằng ánh mắt khác
hãy là con chó hiền từ trước loài khách lạ,
hãy bắt tay thay vì chạy trốn
hãy là người ngang hàng thay vì ngồi xuống và chịu đựng.
rồi bạn sẽ thấy những bông hồng đó chính là bạn mà thôi,
thế giới này kỳ lạ lắm, vì vậy nó đáng để chúng ta yêu thương.
Bạn! You!
Category: , Tag:
03/04/2012 08:52 am
Bạn có biết rằng bạn đã cầm tù tâm hồn tôi,
Tâm hồn của đứa trẻ ngày ấy,
Ngày hôm qua tôi đã đợi bạn,
Vì bạn hứa bạn sẽ quay trở lại
và vì bạn nói chẳng ai tốt với tôi hơn bạn.
Nhưng rồi bạn đã không quay trở lại...
Có lẽ vì bạn nghĩ rằng tôi thế này thế kia,
Ngay lúc ấy, tôi cũng không trách bạn đâu
Cũng như bây giờ vậy, tôi chỉ nói,
Giá mà thời gian có quay trở lại,
Có bạn ở đó, để tôi thấy bạn vui
Dù cho tôi vừa nói một điều gì tận đáy lòng,
Cầu chúc cho bạn hạnh phúc dù có thế nào đi nữa...
Đời người ta chỉ có một lần,
Và đời tôi đã mất đi một thời được gọi là tuổi trẻ
Không còn bạn bè, không có ai,...
Bạn xa lánh tôi vì nghĩ rằng - tệ hơn - tôi bị điên...
Nhưng bạn có biết rằng,
tôi sẽ còn điên hơn nếu không có vòng tay con người.
Bạn có thấy không, trước mắt bạn thật nhiều...
Tôi cứ tưởng như bạn đang tìm tôi ở đó...
Tôi đã già rồi sao, những cuối tuần chỉ còn biết nhớ bạn
Có một cái gì đó trống rỗng trong tôi,
Nhưng tôi biết rằng, chỉ có hạnh phúc mới làm người ta trẻ mãi...
Vậy mà tôi như ở một hành tinh xa xôi nào đó!
Xuân Thủy 03/3/2012
Did you know that you have imprisoned my soul,
The soul of the child that day,
Yesterday I was waiting for you,
Since you promised you would return
and since you said no one better to me than you.
But then you did not go back ...
Perhaps because you think I like this or the other,
At the moment, where I do not blame you
Like now, I just said,
If the time has come back,
Having you there, let me see you happy
No matter what I said a heart,
Wish you happy though as it will be ...
One life only once,
And my life has lost a young age is called
No friends, no one, ...
You shun me because I thought - worse - I'm crazy ...
But did you know that,
I'll be mad if there is no human arms.
You see, before your eyes a lot ...
I thought like you're looking for me there ...
I am old stars, the weekend could only remember you
There is something in my empty,
But I know that, just to make people happy new young forever ...
So that I like in a distant planet that!
Xuan Thuy 03/3/2012
Mùa xuân
Category: , Tag:
03/23/2012 02:08 am
Chiếc lá vàng rơi
Cánh lá vàng trôi
Dòng nước vô tình
Mùa xuân vô hình.
Sài Gòn
Category: , Tag:
05/17/2012 07:57 pm
Sài Gòn mệt mỏi, chiều tan,
Quán giăng bóng xế, lanh tanh, tiêu điều,
Thương em, mà anh có hiểu,
Gieo neo một chuyến, đò Kiều sang sông.
Xuân Thủy (01/5/2012)
Sen
Category: , Tag:
08/07/2012 12:18 am
Tình yêu là cảm nhận
Một đời cảm những yêu thương,
Thấy mắt môi, thấy nụ cười thương nhớ.
Thấy giọt mồ hôi ngát thơm
Những ngày trăn trở phong thơ gửi nhầm,
Thương ai những bước thăng trầm,
Cho đời thêm nhớ, tình thắm nào phai.
Hương sen tỏa khắp phương mai,
Mà đâu dễ kiếm rễ mài cằn sâu.
Từng cơn gió lạnh gieo ngâu,
Thương ai chờ bến đò chưa muốn về.
Hè buông cánh mỏng thu về,
Cánh sen rục rã, gương sen ngơ ngác...
ngửa mặt lên trời kêu ai...
Viết cho ngày chưa đến...
Xuân Thủy (03.8.2011)
Thời thanh niên của tôi trên chính quê hương mình!
Category: , Tag:
11/08/2012 10:57 pm
Thời thanh niên của tôi
Đã xa rồi chiến tranh
nơi sự thật trắng đen
chẳng âu lo muộn phiền
Thời thanh niên của tôi
người ta gọi Bắc kỳ
người ta còn lừa tôi
lấy đi toàn gia sản
Thời thanh niên của tôi
đến bút máy cũng mất
bạn bè là ai nhỉ
tôi không nằm trong đó
Thời thanh niên của tôi
tôi lặng câm thế sự
họ nhìn tôi bất kể
một điều tốt cũng không
Thời thanh niên của tôi
ước mơ là mơ ước
điều tốt thật nhỏ nhoi
hy sinh là đạo lý
Thời thanh niên của tôi
chỉ mình tôi biết vậy
bài ca tôi vẫn hát
chỉ biết thầm trong tim
Thời thanh niên của tôi
mày là ai mà dám
quên đi cả quê hương
để làm một con rối...
Thời thanh niên của tôi trên chính quê hương mình!
Xuân Thủy
21/12/2012
Khúc đêm
Category: , Tag:
11/14/2012 09:12 pm
Khúc đêm
Em đừng thức suốt đêm nay
Vì đã bao đêm rồi
ta mệt nhoài nhớ ai...
Em đừng khóc suốt đêm trường
Vì đã bao lâu rồi
ta đợi mưa trong đêm...
Em đừng mong đợi chi đêm nào
Vì anh đã lặng im
nhìn em chờ đêm qua...
Em đừng nhìn ánh sao trên trời
Vì anh là vì sao
nhỏ bé không tự sáng...
Em đừng nhuộm hồn em trong trẻo
Vì một ngày kia đến
ta cùng ước mơ xa...
XT 11/11/2012
Chúa giáng sinh an lành
Category: , Tag:
12/24/2012 11:37 pm
Đi tuần trên phố!
1. Các anh cảnh sát làm việc tốt.
Đèn đường chỗ tỏ chỗ mờ.
Cách 500m mới có đèn sáng,
Còn 500m dưới dốc cầu lại tối.
Ngay ngã ba xe máy quẹo,
Ai biết có bật đèn k?
Hộp đen xe máy đâu nhỉ?
Vậy là xe taxi bị vịn rùi!
Nước ta còn nghèo thui thì phải thế.
2. Trên đường, bỗng thấy thầy dạy toán
Ngày xưa thầy đi xe 67.
Trông thầy vẫn thế, chỉ khác là xe dream.
Hẳn thầy không khác gì?
Bởi nếu khác thầy đi SH rùi.
Thầy không già đi mấy
Già giống y như hồi dạy mình (lớp 9A12 lớp đầu ban B).
Thầy là học sinh giỏi thời trước giải phóng,
Thầy học vượt được đến mấy lớp...
Có lẽ thầy đi dạy thêm...
Mình âm thầm nghĩ mà chẳng dám la lên!
Thời gian làm người ta có khoảng cách...
Mình sợ thầy không còn tin mình...? (té xe, chắc giờ thầy gần 70 hay hơn nhỉ)
Mình hứa là sẽ về thăm trường...
Nhất định thế!
3. Tới đèn đỏ, mình gặp một cô gái đẹp như hoa hậu
Mà cô chỉ đi có một mình,
Cô mặc quần đã ngắn tới bẹn rùi
Mà nó còn bị quấn lên
Cô mặc áo đen nhưng trong suốt...
Cách ăn mặc, hẳn cô không làm ở quán nhậu,
Cũng không phải trong massase...
Sàn nhảy ư, giờ này chẳng lẽ vắng khách...
Cô đi mua đồ ăn, chỉ một phần cho cô thôi...
Cái tết nào cũng vậy, hai chữ sum họp quý giá chừng nào...
Có lẽ vừa hết ca... 10h
4. Một vụ kiện tụng bất thành
Tòa địa phương bó tay,
Chuyện tình người nghĩa xóm
Ai làm chủ bây giờ...
Kêu đến trời cũng vậy,
Đã phân cấp phân quyền
Rõ ràng đây trách nhiệm.
Lừa giấy trắng mực đen
Ngót nghét vài trăm chai
Thôi để dành mua ken
Mời nhau làm bữa cỗ...
Vậy là xong không chịu...
Bây giờ dấu đỏ người ta mới tin ơi!
Đâu phải đánh bạc đâu mà bảo
Bị lừa thì phải chịu
Mua bán đâu ra đó,
Tiền trao mà cháo đâu rùi...
Cõi đời này lạ thay,
Kẻ đi lừa còn cầm dao đuổi đánh người bị lừa nữa chứ...
Thôi chuyện không phải của mình
Mình đi ngủ đây!!! Có thấy ai có tội.
5. Hôm nay ngày Chúa giáng sinh
Thấy thành phố lạ, bằng an cõi lòng,
Dẫu đời bao đắng chua cay,
Muôn dân hãy giữ như lòng Chúa mong,
Ghé vai tạo tác non sông,
Giữ cho đất nước ngàn năm vững bền...
Như cô gái cắt tóc đây,
Cũng biết la hán bao giờ khóc đâu...
Xuân Thủy (24/12/2012)
Tổng kết 2012
Category: , Tag:
01/05/2013 12:05 am
2012
Làm gì có có không không
Cuộc đời tủi phận phải khuôn thôi mà
Muốn gần sao lại phải xa
Làm gì có đúng có sai hỡi rày...
Đúng mà chẳng có ai màng
Sai thì sửa lại có hàng ai đâu...
Thôi thì sảy nhẹ, xua tay,
Một thời trai trẻ, sống may được nhờ...
Chỉ mong dâng cháo cho người,
Làm tin cũng được một vài trống canh.
Xuân Thủy (01/01/2013)
chẳng hóa thành thơ chẳng là gì
nhưng đó là em đâu khác được
mông lung mơ nghĩ giấc mơ nồng
giữa đêm đen sao bóng để đâu
tiếng ếch kêu than chẳng trở mình
sáng dậy trời lên mông lung mơ
nghĩ giấc mơ nồng trên đồi cát...
Xuân Thủy 01/4/2013
MỘT MÌNH
một mình sẽ một mình thôi một
cánh chim trời một bầu trời một
lời xin lỗi đâu dành cho một
bài thơ dành cho ai anh một
lời nói dối thế nên đành một
lòng tha thứ như dịu hiền một
cánh chim trời bao la chỉ một
bầu trời đất mẹ bao la... một
...
Anh đã nợ buổi sáng bình yên
trong ngực trẻ loài hoa bối rối
đã ngát hương vì anh nói dối
buổi sáng bình yên không còn nữa
trong ngực trẻ loài hoa ngát hương
dẫu phương trời hay gần gụi gần
bên dẫu hiện thực hay ảo ảnh
buổi sáng không còn anh nữa đâu.
Xuân Thủy (01/4/2013)
Xuân Thủy 01/4/2013
CHỈ MỘT LẦN NÓI DỐIAnh đã nợ buổi sáng bình yên
trong ngực trẻ loài hoa bối rối
đã ngát hương vì anh nói dối
buổi sáng bình yên không còn nữa
trong ngực trẻ loài hoa ngát hương
dẫu phương trời hay gần gụi gần
bên dẫu hiện thực hay ảo ảnh
buổi sáng không còn anh nữa đâu.
Xuân Thủy (01/4/2013)
MỘT CÂU CHUYỆN ĐỔI MỚI ĐẢNG
Ở chi bộ Đảng tôi
một cô mới vào Đảng
bỏ giờ họp đi thi
mà không báo chi bộ
rồi cô run cầm cập
đi xin xỏ cấp trên
nói hộ dùm cho em
chẳng khác gì đứa trẻ...
Điều lệ Đảng tôi không
nhớ được gì chỉ biết
Đảng viên là đội quân
tiên phong của giai cấp
Công nhân tiên tiến thất
học và không được đào
tạo đi làm công giữa
trưa giữa đêm để sống...
Đảng đã nhìn thẳng vào
sự thật như thế lâu
rồi từ thời 1980 đến
nay vẫn là hai chữ
đổi mới chế độ thi
đua... nhìn thẳng vào tôi
im lặng đứng ngoài sự
thật cho đến ngày tôi
nhận: "mày làm ở đây
đến hết đời cũng được
gì đâu thôi nghỉ đi"
vì tôi im lặng...
Xuân Thủy 30/3/2013
"Cái quý nhất của con
người ta là sự sống.
Đời người chỉ sống có
một lần. Phải sống sao
cho khỏi xót xa, ân
hận vì những năm tháng
đã sống hoài, sống phí,
cho khỏi hổ thẹn vì
dĩ vãng ti tiện và
hèn đớn của mình, để
khi nhắm mắt xuôi tay
có thể nói rằng: tất
cả đời ta, tất cả
sức ta, ta đã hiến
dâng cho sự nghiệp cao
đẹp nhất trên đời, sự
nghiệp đấu tranh giải phóng
loài người...".
"Tôi đã từng nghĩ tôi ngu ngốc và rất dở
nhưng bạn ạ nếu chúng ta ở cạnh nhau
thì chẳng còn ai là ngu ngốc và thông minh
chỉ còn hạnh phúc của sự sống loài người"
KHÚC HÁT NGƯỜI TÉ GIẾNG
Tôi vừa quên một điều vừa nhớ
trong đêm đen bóng tối không cùng
trong nỗi đau của một người khác
trong nỗi đau đời mình im lặng
dưới đáy sâu lòng giếng đen ngòm
và người đời nói tôi té giếng
không biết nữa đến ngày mai khi
chết có ai không té giếng như tôi
trên miệng lưỡi người đời vừa
sáng nay nhắc tôi gạt chống xe
không lấy tiền mà giờ đây sau
cuộc họp họ lại đẩy tôi vào
giếng đen ngòm nơi tôi sống cùng
ăn cùng ở cùng những hồn mà
thưở trước mới biết thiện ác có
gì đâu người ta dễ cho đi
điều nhỏ nhặt những lớn lao lý
tưởng xa vời khối óc kia làm
sao chứa nổi những lý tưởng bình
thường ai chẳng có cô gái nhỏ
kể với tôi rằng ai không có lý
tưởng đời đẹp sao để cười những
phút bình minh đấu tranh cũng chỉ
để cười ngày qua ... để thấy những
người không được học thời nay làm
gì?... hóa ra lý tưởng đẹp sao
nếu như chẳng có Đảng mình đấu
tranh cho giấc ngủ dài bình yên
dưới lòng giếng sâu dưới ngọn cờ
hồng ta cất bước rồi hy sinh cho
người ở lại hát vang khúc ca
người té giếng lòng giếng đen ngòm...
Xuân Thủy 30/3/2013
NGHỀ CỦA ANH
Anh không biết nữa làm gì đây
ngoài kia cái nghề của anh mang
đi người ta không trả đủ giá
để có thể nuôi dưỡng tình yêu
trên mặt đất này quý giá phút
bên em ly cà phê rẻ tiền
nhưng chỉ có thế nghề của anh
em ngắm nghía lúc nhâm nhi vậy.
Xuân Thủy 29/3/2013
CÂU CHUYỆN CỦA MỘT LUẬT SƯ
nhưng tôi không muốn tìm
hiểu vấn đề này vì
tôi đang chờ lương tháng
tới để đóng thuế thu
nhập cả năm tổng cộng
là sáu trăm ngàn với
mức lương tháng là ba
triệu tám trăm nghìn cộng
một triệu hơn hơn nữa
tiền tiết kiệm nhưng sắp
tới sẽ bị trừ nếu
là tôi không tốt với họ
... Chỉ thế thôi ... Xin lỗi ...
Tôi đã làm một luật
sư cho những vấn đề
không ai quan tâm đến
dù tôi được dạy quan
tâm đến vấn đề không
ai quan tâm đến dù
tôi đang đứng trước họ
... Xin lỗi ... tôi chỉ là
một ... chỉ là ... cái gì
họ cho ... sáu trăm ngàn...
Tôi đã chờ thế từng
tháng qua tính nhẩm thu
nhập bình quân đầu người
hiện là "1.540 USD" một
năm chia tháng được 2,7
triệu đồng. Vậy là tôi
đã được sống hơn một
người Việt Nam bình thường
khác cho một ngày tôi
được 90 ngàn tiền duy
trì sự tồn tại. Vậy
là đủ để sống trong
một đất nước nghèo với
người lãnh đạo được Nhân
Dân cho tiền duy trì
tồn tại là "biến số"
với tôi vì vậy tôi
hiểu rằng tôi chỉ là
một cái chết trong cuộc
chiến tranh triệu triệu tỉ
tỉ năm qua chưa kết...
Tôi vẫn phải tiếp chết
với tiền xăng hàng tháng
50 ngàn nhân cho 10
1 triệu tiền nhà 3
trăm tiền điện nước tôi
còn đợt thuốc nữa cũng
chờ sau hai đợt hết
2,5 triệu vì tiền tiết
kiệm đến cuối quý mới
cho tôi hy vọng tôi
còn 3,8 triệu để tính
toán là đủ duy trì tồn
tại cho riêng tôi còn
lại 70 ngàn hằng ngày
nhưng tôi không thể bỏ
thể thao 200 một tháng
nữa tôi còn 60 cho
tiền duy trì tồn tại...
Tôi vẫn còn hơn người
công nhân giữa trưa nắng
làm việc để nhận 100
ngàn một ngày, họ không
được bảo hiểm (xã hội) không được
đào tạo, không có căn-tin
riêng để ăn tử tế...
Tôi được đào tạo những
gì không ai cần hoặc
là những gì họ đào
tạo không ai cần tôi...
... Xin lỗi ... tôi chỉ là...
Xuân Thủy 30/3/2013
NHỮNG ĐỨA TRẺ
ở hồ bơi - tôi đến đón các
cháu chào nhau thật tử tế... thiên
đường khép hờ trong đáy mắt bụi
cháu vẫn chào vì nhiều bạn quá.
Ở chi bộ Đảng tôi
một cô mới vào Đảng
bỏ giờ họp đi thi
mà không báo chi bộ
rồi cô run cầm cập
đi xin xỏ cấp trên
nói hộ dùm cho em
chẳng khác gì đứa trẻ...
Điều lệ Đảng tôi không
nhớ được gì chỉ biết
Đảng viên là đội quân
tiên phong của giai cấp
Công nhân tiên tiến thất
học và không được đào
tạo đi làm công giữa
trưa giữa đêm để sống...
Đảng đã nhìn thẳng vào
sự thật như thế lâu
rồi từ thời 1980 đến
nay vẫn là hai chữ
đổi mới chế độ thi
đua... nhìn thẳng vào tôi
im lặng đứng ngoài sự
thật cho đến ngày tôi
nhận: "mày làm ở đây
đến hết đời cũng được
gì đâu thôi nghỉ đi"
vì tôi im lặng...
Xuân Thủy 30/3/2013
"Cái quý nhất của con
người ta là sự sống.
Đời người chỉ sống có
một lần. Phải sống sao
cho khỏi xót xa, ân
hận vì những năm tháng
đã sống hoài, sống phí,
cho khỏi hổ thẹn vì
dĩ vãng ti tiện và
hèn đớn của mình, để
khi nhắm mắt xuôi tay
có thể nói rằng: tất
cả đời ta, tất cả
sức ta, ta đã hiến
dâng cho sự nghiệp cao
đẹp nhất trên đời, sự
nghiệp đấu tranh giải phóng
loài người...".
"Tôi đã từng nghĩ tôi ngu ngốc và rất dở
nhưng bạn ạ nếu chúng ta ở cạnh nhau
thì chẳng còn ai là ngu ngốc và thông minh
chỉ còn hạnh phúc của sự sống loài người"
KHÚC HÁT NGƯỜI TÉ GIẾNG
Tôi vừa quên một điều vừa nhớ
trong đêm đen bóng tối không cùng
trong nỗi đau của một người khác
trong nỗi đau đời mình im lặng
dưới đáy sâu lòng giếng đen ngòm
và người đời nói tôi té giếng
không biết nữa đến ngày mai khi
chết có ai không té giếng như tôi
trên miệng lưỡi người đời vừa
sáng nay nhắc tôi gạt chống xe
không lấy tiền mà giờ đây sau
cuộc họp họ lại đẩy tôi vào
giếng đen ngòm nơi tôi sống cùng
ăn cùng ở cùng những hồn mà
thưở trước mới biết thiện ác có
gì đâu người ta dễ cho đi
điều nhỏ nhặt những lớn lao lý
tưởng xa vời khối óc kia làm
sao chứa nổi những lý tưởng bình
thường ai chẳng có cô gái nhỏ
kể với tôi rằng ai không có lý
tưởng đời đẹp sao để cười những
phút bình minh đấu tranh cũng chỉ
để cười ngày qua ... để thấy những
người không được học thời nay làm
gì?... hóa ra lý tưởng đẹp sao
nếu như chẳng có Đảng mình đấu
tranh cho giấc ngủ dài bình yên
dưới lòng giếng sâu dưới ngọn cờ
hồng ta cất bước rồi hy sinh cho
người ở lại hát vang khúc ca
người té giếng lòng giếng đen ngòm...
Xuân Thủy 30/3/2013
Anh không biết nữa làm gì đây
ngoài kia cái nghề của anh mang
đi người ta không trả đủ giá
để có thể nuôi dưỡng tình yêu
trên mặt đất này quý giá phút
bên em ly cà phê rẻ tiền
nhưng chỉ có thế nghề của anh
em ngắm nghía lúc nhâm nhi vậy.
Xuân Thủy 29/3/2013
CÂU CHUYỆN CỦA MỘT LUẬT SƯ
nhưng tôi không muốn tìm
hiểu vấn đề này vì
tôi đang chờ lương tháng
tới để đóng thuế thu
nhập cả năm tổng cộng
là sáu trăm ngàn với
mức lương tháng là ba
triệu tám trăm nghìn cộng
một triệu hơn hơn nữa
tiền tiết kiệm nhưng sắp
tới sẽ bị trừ nếu
là tôi không tốt với họ
... Chỉ thế thôi ... Xin lỗi ...
Tôi đã làm một luật
sư cho những vấn đề
không ai quan tâm đến
dù tôi được dạy quan
tâm đến vấn đề không
ai quan tâm đến dù
tôi đang đứng trước họ
... Xin lỗi ... tôi chỉ là
một ... chỉ là ... cái gì
họ cho ... sáu trăm ngàn...
Tôi đã chờ thế từng
tháng qua tính nhẩm thu
nhập bình quân đầu người
hiện là "1.540 USD" một
năm chia tháng được 2,7
triệu đồng. Vậy là tôi
đã được sống hơn một
người Việt Nam bình thường
khác cho một ngày tôi
được 90 ngàn tiền duy
trì sự tồn tại. Vậy
là đủ để sống trong
một đất nước nghèo với
người lãnh đạo được Nhân
Dân cho tiền duy trì
tồn tại là "biến số"
với tôi vì vậy tôi
hiểu rằng tôi chỉ là
một cái chết trong cuộc
chiến tranh triệu triệu tỉ
tỉ năm qua chưa kết...
Tôi vẫn phải tiếp chết
với tiền xăng hàng tháng
50 ngàn nhân cho 10
1 triệu tiền nhà 3
trăm tiền điện nước tôi
còn đợt thuốc nữa cũng
chờ sau hai đợt hết
2,5 triệu vì tiền tiết
kiệm đến cuối quý mới
cho tôi hy vọng tôi
còn 3,8 triệu để tính
toán là đủ duy trì tồn
tại cho riêng tôi còn
lại 70 ngàn hằng ngày
nhưng tôi không thể bỏ
thể thao 200 một tháng
nữa tôi còn 60 cho
tiền duy trì tồn tại...
Tôi vẫn còn hơn người
công nhân giữa trưa nắng
làm việc để nhận 100
ngàn một ngày, họ không
được bảo hiểm (xã hội) không được
đào tạo, không có căn-tin
riêng để ăn tử tế...
Tôi được đào tạo những
gì không ai cần hoặc
là những gì họ đào
tạo không ai cần tôi...
... Xin lỗi ... tôi chỉ là...
Xuân Thủy 30/3/2013
NHỮNG ĐỨA TRẺ
ở hồ bơi - tôi đến đón các
cháu chào nhau thật tử tế... thiên
đường khép hờ trong đáy mắt bụi
cháu vẫn chào vì nhiều bạn quá.
Xuân Thủy 2/2013
TRUYỆN CỔ TÍCH VỀ LÁ KHÚC LÁ GAI
Bây chừ còn đâu xôi khúc
bánh gai hở dời bữa sáng ai tặng
món quà Hội An bánh ích
mà lại lá gai vừa ăn đọc truyện
"một quan niệm tình yêu" ngẫm
ra lẽ thời nào cũng đúng chỉ có
xôi khúc bánh gai không còn
chỉ còn màu đen màu trắng để vào
thanh thanh lá gai ... lá khúc ...
02/2013
SÓNG
Trong tâm hồn kia say
khướt những khát khao để
rồi quỵ xuống một bờ
đá hóa thành con sóng
vô tri không biết cát
đá là thế nào nữa ...
11/02/2013|
CHO NHAU ĐƯỢC GÌ ...
Cho nhau được gì cho nhau được
những buổi hò hẹn được gì đây
anh không làm được gì cho em
và em đã làm được gì cho anh...
Cho anh một người anh tơ tưởng
đến những ngày mai anh biết yêu
người anh yêu cho anh thiệt nhiều
dù không gặp không yêu tý ... ti ...
23/3/2013
KHÔNG HIỂU ĐƯỢC
Ở giữa sự thật là những gì
lấp lửng điệu nhạc xập xình nhưng
làm người ta quên, quên cái chán
chường, quên cả sự ngu dốt không
hiểu được của mình ... những cơn đau
đau không còn thuốc chữa chỉ có
quên đi … ta không thể yêu thương
cụ bà đơn độc trong phố đêm
giữa mùa xuân gầy guộc đất nước
héo mòn và người tài ở cả
đâu rồi - lời chân thật cũ làm
đau cơn đau nhỏ làm bùng ngọn
lửa lớn thiêu rụi hết giữa lúc
người ngủ say.
2/2013
ĐỒNG CHÍ
Tôi chửi anh đấy! tôi chửi anh
đấy! anh trách tôi sao mà thiếu
văn hóa quá vậy anh có nghĩ
hành động của anh làm cho bao
con người phải khốn nạn, phải lầm
than, phải chết trong câm lặng không
cùng mà không thể than vãn được
cùng ai, tôi đang than vãn với
anh đấy! với người đồng nghiệp của
tôi ơi! tôi đang chửi anh đấy!
điều đó vẫn còn quá nhẹ nhàng
những gì anh gây ra kiếp sau.
15/3/3013
CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ
Tôi đi đường thấy cảnh cha mình
chụp giựt từng gánh hàng, từng ngụm
nước, từng gánh cơm lam lũ cho
tôi đi trên đường thấy cảnh cha
mình chụp giựt từng vị khách nơi
bến xe, tàu, chợ tiếng miệng đời
bao nỗi ẩm ê cõi kiếp mang...
tôi đi đường thấy cảnh cha mình
đơn độc, cô đặc như cốc cafe
đen không đường, không đá mà sao
người ta vẫn cứ bán cho cha
tôi đương uống lúc tôi bước vào
nhà cũng đơn độc, cô đặc như
cốc cafe đơn điệu khi tôi đi
đường thấy cảnh cha mình không
cười như trong bức hình một thời
tôi đi ra đường, phía ngoài cánh
cổng trường thấy cảnh cha mình mỏi
mòn trông chờ tôi đi ra đường
phía ngoài cánh cổng trường về nhà...
17/3/2013
SẼ RA SAO
Không biết mình ra sao nữa rồi
choáng ngợp trước lâu đài Now zone (1)
với những hàng hiệu ... không biết mình
đến khi nào mình trở thành ông
chủ đang ngồi trong quầy thức ăn
nhanh Nydc (2) xa cách mình - một người
nghèo rớt mồng tơi ... không biết mình
là gì nữa cũng không thấm vị
quê mùa mẹ cha rồi cũng không
biết mình là gì ra sao...
13/3/2013
________________
(1) - Trung tâm thương mại Nowzone trên đường Nguyễn Văn Cừ (Sài Gòn)
(2) - cửa hàng thức ăn nhanh cafe New York Dessert & Cake
CON ÔNG CHÁU CHA
Tôi đã lê đít trên giảng đường
mỗi chiều chủ nhật nơi trường luật
học thay cậu ấm với cô chiêu
để rồi sau này tôi mới hiểu
đằng sau vẻ hào nhoáng bề ngoài
là những dự án cắt máu dân
chúng vẽ ra rồi dân tán loạn
chúng lại vẽ ra bán người khác...
chúng sống mà chẳng cần lo nghĩ
cho những con người đã ngốc nghếch
sống hy sinh đến trăm bề chút
riêng tư cũng chẳng màng đói lả...
thôi thì chỉ trách mình ngu đã
đến tận chân trời phía trước
dạy từng con chữ những đứa trẻ
chẳng ai màng tới chẳng lo nghĩ...
cho bố mẹ chúng đương chức đương
quyền cũng coi nhưng đó là chuyện
bình thường vì chúng cũng là luật
vậy thôi chẳng cần lo gì nữa...
10/3/2013
TRƯỚC PHIÊN TÒA
không ai cấm ai quay cóp cả
không ai cấm ai nhắc bài nhau
không ai cấm ai dành điểm A
sao khi đó không ai biện minh...
(một lần quay cóp vì thấy ai
cũng quay nên mình làm thử nhưng
mình đã không làm được trong khi
ai cũng làm được như đang thấy...)
10/3/2013
trong giấc mơ xuông, đời đi xuôi
ngược, ai mua trầu này... ai mua
trầu này, nụ cười ai tấm tắc
khen, têm thêm trầu này têm thêm
nhọc nhằn, sớm hôm, nụ cười ai
mua, xin dằn trong áo mỏng dắt
lên cây tre non, em về em
tắm ao làng Nghĩa Nhân em về
đón những ước mơ, ánh mai sớm
dịu hắt hiu dịu dàng, đôi mắt
ngóng trông anh về làng, giếng ngọc
thân non, ru anh về, mộng chi...
Xuân Thủy 21/03/2013
TRÂN TRỌNG
anh ước tiền là bông hoa
sẽ héo tàn như chúng mình sẽ chết
để tình yêu phải gắng gượng
đi tìm một tình yêu trong nấm mồ
trong đất trong hoa cỏ dại
chẳng để lại gì cho đời
không là vĩnh cửu... "cho người rửa chân"
như trên đời không có cỗ
máy nào là vĩnh cửu, chỉ có sinh
diệt đi tìm lẫn nhau để
rồi biết trân trọng từng phút giây buông
yêu thương gửi trọn rồi mai
đi cùng một đóa xuân ngời rồi thôi...
Xuân Thủy (17/3/2013)
anh ước tiền là bông hoa
sẽ héo tàn như chúng mình sẽ chết
để tình yêu phải gắng gượng
đi tìm một tình yêu trong nấm mồ
trong đất trong hoa cỏ dại
chẳng để lại gì cho đời
không là vĩnh cửu... "cho người rửa chân"
như trên đời không có cỗ
máy nào là vĩnh cửu, chỉ có sinh
diệt đi tìm lẫn nhau để
rồi biết trân trọng từng phút giây buông
yêu thương gửi trọn rồi mai
đi cùng một đóa xuân ngời rồi thôi...
Xuân Thủy (17/3/2013)
ĐIỀN VÀO CHỖ TRỐNG
Tôi yêu ...
những gì tồn tại,
dù đó là chiến tranh hay hòa bình
Tôi yêu...
những gì bạn đã nói và sẽ
nói và hành động
...
Tôi ghét điều tôi không biết, chưa
tồn tại mà nói là có thật
...
“Đức mẹ nhà thờ đâu có khóc
Mười tám vị la hán chùa Tây phương cũng vậy”
...
Tôi ghét chiến tranh sẽ đến nhưng tôi
yêu cuộc chiến đã qua, kể cả
những lần đau khổ, cái chết
cả sự sống nữa chứ vì
tình yêu là sự sống
...
Tôi ghét nỗi cô đơn và xa lánh,
sự thù hằn nếu nó xảy ra
nhưng tôi yêu mẹ tôi, và người
cha vĩ đại của tôi dù cho
em tôi suốt ngày cằn nhằn tôi
yêu sự hi sinh và nụ cười
ít ỏi… tôi yêu những lần tôi
mắng mẹ và rồi tôi lại xin
lỗi không thể bù đắp giọt nước
mắt đã qua tôi, yêu người cha
mà tôi đã từ bỏ do tôi
bị ông đánh đập như đánh một
con mèo và khinh ghét ông...
Bố ơi con đã hiểu ra rồi...
TÔI YÊU....
(Xuân Thủy 28/8/2012)
CÀNH GÃY
Hồi gặp em anh quên
mình tuổi tác trong nỗi
nhớ thấy em quá trẻ
để ưu phiền những giấc
mộng xa: "em như con
chim bay xa" lòng anh
hát bờ môi mềm không
vướng bận gì cứ đi
và cứ đến những nỗi
tình "hôn môi xa" như
giọt nhựa cây cành làm
anh mơn mởn sống trước
bờ môi...
Xuân Thủy (11/3/2013)
TỰ KHÚC
Đêm rồi không nói nữa,
Thu rồi đừng khuất xa,
Mưa về và mưa ơi,
Nắng ươm làn môi mềm.
Mắt anh không cay đắng và mặn chát
Chỉ như muốn dụi hạt cát vò đôi mắt
Những cảm xúc rồi sẽ đi qua,
Như ta cầm nén nỗi buồn xa,
Rồi một ngày vô tâm nhìn lại,
Ta sẽ khóc thay ngày mạnh mẽ.
Tuổi trẻ ơi, xin đừng trách cứ,
Điều ta làm nơi đáy con tim,
Không ai hay, khóc thay tiếng hát,
Trong sương mưa một góc buồn.
Số phận kia sắp bày đã định,
Em và tôi, mảnh vỡ xa xăm,
Yêu vì khóc chung bầu rượu,
Đợi làm chi, để chợt nhận ra.
Sai lầm ta sẽ không ăn năn,
Dẫu rằng ta chẳng chung số phận,
Vinh quang kia sáng chói xa vời,
Ta bên nhau không đổi điều gì.
Đêm rồi không nói nữa,
Thu rồi đừng khuất xa,
Mưa về và mưa ơi,
Nắng ươm làn môi mềm.
Mắt anh không cay đắng và mặn chát
Chỉ như muốn dụi hạt cát vò đôi mắt
Những cảm xúc rồi sẽ đi qua,
Như ta cầm nén nỗi buồn xa,
Rồi một ngày vô tâm nhìn lại,
Ta sẽ khóc thay ngày mạnh mẽ.
Tuổi trẻ ơi, xin đừng trách cứ,
Điều ta làm nơi đáy con tim,
Không ai hay, khóc thay tiếng hát,
Trong sương mưa một góc buồn.
Số phận kia sắp bày đã định,
Em và tôi, mảnh vỡ xa xăm,
Yêu vì khóc chung bầu rượu,
Đợi làm chi, để chợt nhận ra.
Sai lầm ta sẽ không ăn năn,
Dẫu rằng ta chẳng chung số phận,
Vinh quang kia sáng chói xa vời,
Ta bên nhau không đổi điều gì.
em tựa bờ vai nắng ngỡ ngàng,
tiếng hát reo trong xào xạc nhớ,
bước mền mái tóc dài xa tắp,
chẳng đi đâu về đâu em nhé!
con đường dài mặt trời tươi trẻ,
giữa canh thâu trăng sao tỏ bày,
thời gian đếm cát dưới lòng sâu,
anh thì lấy túi đựng bể khơi!
em đi rồi, anh có buồn không?
tiếng sóng như nước sôi nhà em,
căn phòng trống cô đơn nhỏ bé,
bước xưa không còn dấu em về!
anh đi rồi, biết tỏ cùng ai,
thôi đành dựa nắng phôi phai,
nỗi đau sẽ trở về cát bụi,
nụ cười em có khóc bao giờ!
...
XT 03/7/2011 (không khi nào không lúc nào...)
MỐI TÌNH THỨ BA
nhớ em khi đọc tập thơ của nhà thơ Đinh Ly - Đà Lạt
Mơ em bước vội từng phím đàn
hắt bóng giảng đường cao cao, màu
mắt nâu bất chợt, chiều thời gian
biến mất mơ về hình bóng xưa...
Xuân Thủy (21/02/2013)
ĐỜI MÃI LÀ UỔNG PHÍ ... NẾU BẠN MÌNH PHẢN BỘI
giữa bộn bề, hai tiếng bạn bè đâu chẳng thấy,
chỉ mình em, hai tiếng thương tình,
thôi thì cứ xem như là cuộc chiến tranh,
khói lửa kia tàn lụi, bỏ mặc về hư vô,
để rồi nơi đất xanh cỏ mới,
còn ai thương mẹ anh...
một mình ta có khác gì tiếng giả dối đôi khi,
ta đơn giản người cho là phức tạp,
tiếng bạn bè ai lại nghĩ đó là tình yêu!
biết bao giờ nguôi, chờ đợi mãi,
Sài Gòn mà sao xa lắm,
thôi thì thương người,
giữa bể khơi muôn trùng ta lạc lối bước qua,
để còn thấy ánh mặt trời bình minh đang vẫy gọi.
Xuân Thủy (10/2012)
BIỂN VẮNG CÔ ĐƠN
Thời gian cho những cuộc tình
Khi con đường ta đi đã mất
Niềm đam mê cô quạnh suốt bao đời
Chỉ còn... niềm vui sống, yên bình!
Những ngày lửa cháy thời tươi trẻ.
Nay còn đâu,
Chỉ còn nụ cười em... cho anh...
Để thời gian trôi đi,
Để lòng bên nhau phút chia lìa...
Mai đây, không có đớn đau chi...
XT (10/7/2011)
CHẠY TRỐN
Tôi chạy trốn cuộc sống
dù tôi biết rõ hạnh phúc và nụ cười
nơi này luôn tỏa sáng...
Tôi nhìn thấy bà tôi...
những ngày trong quá khứ
tôi không biết là bà
bây giờ tôi nhớ lại
chỉ muốn được yêu thương.
Tôi nhìn thấy ba tôi,
nụ cười luôn trên môi,
mà sao ông ... không ... hạnh phúc...
bởi cuộc đời ác quá, không biết lòng thứ tha,
hay bởi vì ba tôi, ước mơ đến thật nhiều
có lẽ bởi vì tôi, không kịp lớn yêu thương.
Tôi nhìn thấy mẹ tôi,
ước mơ như trẻ thơ
bước đi cùng tiếng hát, trên phố tràn ngập nắng.
những lúc tối trở về, ba tôi không còn nữa...
bởi chiến tranh đi qua, còn mùi khen khét cháy.
Tôi chạy trốn tình em,
để úp mặt vào tôi,
nơi bình yên rất dễ,
không gió và hương hoa..."
Xuân Thủy 01/12/2012
NGHĨA VỤ THẾ HỆ TRẺ
Tôi nghĩ đến cảnh mai sau,
làm lính đến già được thưởng huân chương
mà mặt trời ở trong tim
chẳng ai hay biết những ngày máu xương
bây chừ còn có xác khô
treo vào móc áo làm gương cho đời.
Ngày mai sẽ có những gì máy bay
ôtô tàu điện còn thu phí
huân chương tôi cầm người già tôi trao
bao nhiêu cống hiến cả đời
giờ đây thất thập có màng chi đâu...
Chúng tôi thế hệ cháu con
làm sao cho đặng vô ưu vô phiền
giữ lấy công ơn Quốc Việt.
Xuân Thủy (19.3.2013)
TUYỆT VỌNG
Em đã tuyệt vọng, có một lần
Đi trên cỏ mát, dưới tàn cây
Ngóng đợi điều chi ở cuối đường
Mà em không rõ, chỉ thấy anh.
Anh cũng như em, đã tuyệt vọng
Sau cánh cửa, cỏ mát, tàn cây
Chỉ còn đọng lại trong tâm hồn.
Rồi em đi, anh bỗng điên dại.
Như chưa bao giờ được tỉnh lại
Ở trong thơ, chỉ có mình em
Là nơi em đã đi qua, đẹp nhất
Khi anh biết được, đã muộn rồi.
Ngay trước khi anh đi mãi mãi
Chỉ có mình em cần anh nói
Cho ngày mai ... chẳng bỏ em đi
Dù gì ... em vẫn là đẹp nhất.
Xuân Thuỷ 24/4/2007
PHONG TRÀO
Đến hẹn lại lên lại phong trào
năm nay lại đến đến năm kia...
Thủ tướng khen trước khen đổi mới
dặn dò phải dạy lớp thanh niên...
Thì ra năm kìa năm ngoái nữa
chẳng ai dạy dỗ được gì nhiều...
Năm nay lại thế có chi đâu
năm tới phải thêm khoản dạy nhiều...
Hỏi ra mới biết đi lao động
xuống đường quét dọn một bữa vui...
Hôm nay chị lao công được nghỉ
tối, về lại phải xuống đường quen...
Hỏi ra mới biết chẳng ai hay
chị sống thế nào có cực không...
Biết chi em cũng có gì hơn
kỹ sư cũng cực thật công bằng...
Xuân Thủy (24/3/2013)
Niềm đam mê cô quạnh suốt bao đời
Chỉ còn... niềm vui sống, yên bình!
Những ngày lửa cháy thời tươi trẻ.
Nay còn đâu,
Chỉ còn nụ cười em... cho anh...
Để thời gian trôi đi,
Để lòng bên nhau phút chia lìa...
Mai đây, không có đớn đau chi...
XT (10/7/2011)
CHẠY TRỐN
Tôi chạy trốn cuộc sống
dù tôi biết rõ hạnh phúc và nụ cười
nơi này luôn tỏa sáng...
Tôi nhìn thấy bà tôi...
những ngày trong quá khứ
tôi không biết là bà
bây giờ tôi nhớ lại
chỉ muốn được yêu thương.
Tôi nhìn thấy ba tôi,
nụ cười luôn trên môi,
mà sao ông ... không ... hạnh phúc...
bởi cuộc đời ác quá, không biết lòng thứ tha,
hay bởi vì ba tôi, ước mơ đến thật nhiều
có lẽ bởi vì tôi, không kịp lớn yêu thương.
Tôi nhìn thấy mẹ tôi,
ước mơ như trẻ thơ
bước đi cùng tiếng hát, trên phố tràn ngập nắng.
những lúc tối trở về, ba tôi không còn nữa...
bởi chiến tranh đi qua, còn mùi khen khét cháy.
Tôi chạy trốn tình em,
để úp mặt vào tôi,
nơi bình yên rất dễ,
không gió và hương hoa..."
Xuân Thủy 01/12/2012
NGHĨA VỤ THẾ HỆ TRẺ
Tôi nghĩ đến cảnh mai sau,
làm lính đến già được thưởng huân chương
mà mặt trời ở trong tim
chẳng ai hay biết những ngày máu xương
bây chừ còn có xác khô
treo vào móc áo làm gương cho đời.
Ngày mai sẽ có những gì máy bay
ôtô tàu điện còn thu phí
huân chương tôi cầm người già tôi trao
bao nhiêu cống hiến cả đời
giờ đây thất thập có màng chi đâu...
Chúng tôi thế hệ cháu con
làm sao cho đặng vô ưu vô phiền
giữ lấy công ơn Quốc Việt.
Xuân Thủy (19.3.2013)
TUYỆT VỌNG
Em đã tuyệt vọng, có một lần
Đi trên cỏ mát, dưới tàn cây
Ngóng đợi điều chi ở cuối đường
Mà em không rõ, chỉ thấy anh.
Anh cũng như em, đã tuyệt vọng
Sau cánh cửa, cỏ mát, tàn cây
Chỉ còn đọng lại trong tâm hồn.
Rồi em đi, anh bỗng điên dại.
Như chưa bao giờ được tỉnh lại
Ở trong thơ, chỉ có mình em
Là nơi em đã đi qua, đẹp nhất
Khi anh biết được, đã muộn rồi.
Ngay trước khi anh đi mãi mãi
Chỉ có mình em cần anh nói
Cho ngày mai ... chẳng bỏ em đi
Dù gì ... em vẫn là đẹp nhất.
Xuân Thuỷ 24/4/2007
PHONG TRÀO
Đến hẹn lại lên lại phong trào
năm nay lại đến đến năm kia...
Thủ tướng khen trước khen đổi mới
dặn dò phải dạy lớp thanh niên...
Thì ra năm kìa năm ngoái nữa
chẳng ai dạy dỗ được gì nhiều...
Năm nay lại thế có chi đâu
năm tới phải thêm khoản dạy nhiều...
Hỏi ra mới biết đi lao động
xuống đường quét dọn một bữa vui...
Hôm nay chị lao công được nghỉ
tối, về lại phải xuống đường quen...
Hỏi ra mới biết chẳng ai hay
chị sống thế nào có cực không...
Biết chi em cũng có gì hơn
kỹ sư cũng cực thật công bằng...
Xuân Thủy (24/3/2013)
MỘT CÂU CHUYỆN BÌNH THƯỜNG THÔI
(NƠI BÀN NHẬU CÓ THỂ)
Sẽ thế nào nếu người gác cổng
làm kẻ tiếp tân mời khách vào...
Sẽ ra sao nếu kẻ thanh tra
không có ai được quyền giám sát...
Chúng sinh ra thật nhiều bộ máy
rồi xả ra khí độc cho đời
nhiều bộ máy nhiều tiền phải chi
nuôi Chúng như nuôi một đứa trẻ
lớn lên và bảo: "quan trọng là
được làm việc ích nước lợi nhà
lương có thấp cũng là thứ yếu,
chỉ có điều những việc Chúng làm
không giúp được gì cho dân cả
không đem lại thặng dư cho Chúng
mà chỉ tổ tô son trát phấn
nâng đỡ xếp trước bề trên thôi"
lợi cho quan lớn chứ có giảm
nghèo cho dân không có lẽ là
mất một đời Chúng đến già nữa
mới biết được theo những lời hứa...
những lời hứa hẹn và niềm hy
vọng toán học chứng minh nguyên nhân
kết quả toán học đến khi Chúng
chết kết quả là "Từ thành phố
này người đã ra đi", khi đã trở
về đã thấy không còn những công
trình xứng đáng với hai từ Việt
Nam đã không còn những nhà Tù
cho con người thay vào đó nhà Tù
cho con thú trong thành phố không tự
do không thấy chân trời bình yên,
đã không còn vườn thú cho đứa
trẻ đang sinh sôi một đông hơn
thì vườn thú lại nhỏ lại để
xây những vườn thú cho con người
đã không thấy chân trời bình yên
trên mặt đất tự do đời mình...
không chỗ cho trí thức tụ họp
không chỗ cho người già an lạc
không chỗ cho thanh niên yêu thương
không có chỗ nào là tử tế
cho đất nước này 80 triệu con
tim đang sống cỗ máy vô tình
hay bàng quang hồn ma dật dờ...
với những thú vui không xã hội
có chỗ làm đẹp cho quý bà
có chỗ xập xình lam ba da
có chỗ công nghệ chỉ một mình...
thôi thì không nói nữa tôi sai
nếu đúng thì thôi không nói nữa
biết khôn hồn thì hãy tự biết
không biết thì hãy biết khôn hồn...
Chúng ta không còn ai biết đến
ai trong vô cùng thành phố quá
lớn lao tiếng vàng dạo trên đường
"...tôi cô đơn nên yêu ai cũng..."
Xuân Thủy (23/3/2013) _
"Loài người đang bị cô đơn hóa
cách mạng bị dập tắt ngay trong
tim Chúng sau khi đã sử dụng
một lần bao cao su và sẽ..."
MỘT NGƯỜI TÙ
Những cơn đau đầu nhưng buốt giá
làm sao không sao cầm bút, gõ
những phím đàn nặng tình đau trái
tim trĩu xuống như đã chín, giá
vẽ đợi chờ như đã mỏi dòng
máu mệt mỏi tới ngón tay ôi
cái chết này sao trẻ quá chẳng
thể ôm em lần đầu như đã
hứa ôm em như người mẹ già
ôm đứa con nhỏ chỉ cái ôm
mới trở thành bất tử những buổi
chiều qua vui thú rẻ tiền sao...
Vậy mà anh chỉ có thể ôm
em qua những vần thơ xáo
rỗng nước mắt này chỉ để khoả
lấp lòng anh hay bào chữa những
lỗi lầm đã lỡ... Những ngày vui
anh nghĩ đời vô tận vậy mà
sao bầu trời lại nhỏ bé như
khung sắt nhà tù một người tù.
Xuân Thủy 11/15/2011
CHIÊU HỒI
Ông có công với Cách Mạng! Cùng với
Nhân Dân chở che bộ đội cưu
mang góp gạo nuôi quân, sau ngày
Giải Phóng "30/4/1975", Nhân Dân theo Ông
chẳng được gì...ngày Giải Phóng có
lẽ Ông không có gì khao Nhân
Dân rồi mà người ta theo Ông
giúp Cách Mạng nào đâu lúc ấy
phải khao cái gì, không lợi lộc
không mong gì hai từ Giải Phóng,
rồi mà người ta la toáng lớn
Ông Chiêu Hồi phản Cách Mạng! báo
với Chính quyền, vậy là Chính quyền
bắt nhốt Ông - người đứng ra kêu
gọi quần chúng Nhân Dân theo Cách
Mạng... Sau Ông được thả không bằng
chứng cùng cái chết của một con
người đơn độc trong biển con người
trong quần chúng tạo thành Nhân dân...
trong lý lịch uẫn ức hai từ ...
Xuân Thủy 27/3/2013
CHIỀU SÀI GÒN
06:44 pm
Chiều Sài Gòn tan nắng,
Bụi đường (buông ướt mưa) nhuốm ướt buông,
Mát lạnh bàn tay ấm,
Chợt đến rồi chợt đi
Như tiễn bước em về...
Chỉ còn cơn gió nhẹ,
Thổi bụi nhành cây khuya,
Thanh trong đôi mắt nhỏ,
Sài Gòn sau cơn mưa,
Sau anh có em về,
Xuân Thủy (13/6/2011)
HẠNH PHÚC LÀ LÚC CHÚNG TA CƯỜI
(Có cần đến Chiến tranh hay Hòa Bình)
Sẽ chẳng làm chi những muộn phiền
một người nô lệ cúi đầu đi
một con đĩ bị hắt hủi sau
bao kiếp đến bây giờ ta lại
gặp ở trên đường nơi ngày xưa
trên đường đi chiến trận ta mong
sau này không còn thấy cảnh này
... hắt hủi làm chi một cô gái
dừng bước cúi đầu chào nô lệ
thế giới này chốc lát nay đổi
mới chẳng cần ta ra chiến trận
làm gì một nhà thơ khả dĩ.
Xuân Thủy (25/3/2013)
CHIẾC DẺ LAU
là bài thơ đấy chứ
nó:
thô
ráp
sần
sùi
bẩn
...
nó làm sạch cái bàn
ai đó đang làm thơ...
Xuân Thủy 26/3/2013
THẾ NÀO LÀ BÌNH YÊN,
Gửi Bella!
Anh là người may mắn
đi dưới những hàng
cây trái dưới chân là
mùa hè những quả táo
trên cành như đang cười
đùa kể câu chuyện của
những linh hồn đang sống!
Quả táo nói anh rằng:
"Bình yên lúc ta luôn
sống và hành động một
cách chân thật với mình,
với những điều nguyện ước
của người xung quanh"...Khi
đó anh vội nhảy lên
cố nắm chặt quả táo
vừa lên tiếng... Và một
bà lão đang ngồi trên
ghế đá công viên nói
rằng: "Cháu không nên làm
thế!..." Giờ đây anh hiểu:
"Khi ta làm một điều
gì chỉ do một mình
mình muốn thế mà xung
quanh chưa hẳn đã hài
lòng thì ta sẽ nhận
lại được đúng những gì
ta đã làm" Và anh
hiểu cô đơn không có…
nghĩa là bình yên…
Xuân Thủy (27/7/2010)
CÔN SƠN MÙA GIÓ CHƯỚNG
Ai nỡ vứt ngọc lạc
đây chốn thiên thanh tuyệt
vời thiên đường tội lỗi
là đây...Loài người còn
đùa phần tốt dành con
gái con trai nhân thế
được mấy hào gió thổi
vào tai núi đá âm
thầm kể nỗi oan thiêng
ngàn năm trò vui sắp
bày hay quá, con người
ai thấy chuyện trăm năm
từ thưở về cõi chết
sống sang nào hay biết
chuyện mình không? Loài người
nào tỏ khóc cười vì
đau khi mới lọt lòng
mà thôi khóc bởi bị
đời sai đi...
Xuân Thủy 20/10/2011.
NGHỀ CỦA ANH
Anh không biết nữa làm gì đây
ngoài kia cái nghề của anh mang
đi người ta không trả đủ giá
để có thể nuôi dưỡng tình yêu
trên mặt đất này quý giá phút
bên em ly cà phê rẻ tiền
nhưng chỉ có thế nghề của anh
em ngắm nghía lúc nhâm nhi vậy.
Xuân Thủy 29/3/2013
TẢNG BĂNG ĐEN NGÒM
Cơn đau gào thét trong đứa trẻ
không cha
đứa trẻ có cha mà
như không có
những tảng băng đen
ngầm lan trong máu …tóe từ
yếu đuối
tóe từ hèn hạ … tóe
từ đơn độc
tóe từ ham muốn
tóe từ ích kỷ ngầm lan ung
nhọt trong đêm địa ngục con mồi
đứng đó không màu không vị vậy
là chúng
sống như loài thú ngầm
lan trong máu… tóe ra mồ hôi
tóe ra cách mạng
tóe ra giải phóng …tóe ra sự thật
tóe ra …đày tớ …tóe ra ánh sáng trên
con phố đen ngòm
tất cả đều
ngủ
chỉ còn con mồi …kẻ thù để
lại
lý tưởng
để lại
cách mạng cũng
ngủ
giải phóng cũng ngủ
sự thật cũng
ngủ
đày tớ cũng ngủ chờ
từng
giọt mồ hôi đổ vào
buổi sáng dài
trong từng cuộc họp...
Xuân Thủy (19/3/2013)
NIỀM TIN
Niềm tin: lúc không bắt ai tin,
mình tin mình dẫu điều gì đi
nữa. Bác sỹ Zhivago bước chân nơi
tuyết trắng để dấu lại cho đời...
không ngoảnh mặt về sau ... niềm tin.
Xuân Thủy (23/3/2013)
LẮP GHÉP YÊU THƯƠNG
Có thể
quên tất cả nhưng không
thể quên
những tấm lòng yêu em
nhé chúng
mình yêu nhau em bên
anh, ánh
sáng - mặt đất, dẫu xa
cách mấy
cũng là chung... yêu thương
là đong
đầy không uổng phí một
giọt nước
mắt trào dâng có thể.
Xuân Thủy (23/3/2013)
Người Hà Nội thật khổ
nhất những ngày lạnh giá
phải thức dậy thật sớm
lên sở làm điểm danh
trên mọi miền tổ quốc
bác vá xe làm việc
đến hai giờ khuya và
bà bán xôi dậy sớm
cho công nhân kịp vào
ca đất nước công nghiệp
hóa và hiện đại hóa
những người dí mặt vào...
Xuân Thủy (24/2/2013)
THỜI SỰ NGÀY 23/3/2013
Chúng nói dân không nghe nữa rồi
dân cứ khai thác tài nguyên vì
Chúng không làm dân giàu được bớt
khó khăn Chúng xa dân vì không
cần dân nữa khi Chúng đã cướp
xong chính quyền Chúng là Đảng hay
Chính quyền Nhân dân bao năm tháng
qua không làm đày tớ Nhân dân
để bây giờ Chúng nói dân không
nghe không thể bảo vệ Tài nguyên
Thiên nhiên mà không có Bộ luật...
Chúng tạo trừng trị Chúng vì chỉ
để trừng trị Nhân dân rồi Chúng
bảo Nhân Dân đồng thuận với Chúng
tàn phá đất đai tổ tiên bao
máu xương để lại những con thú
ĐỘI LỐT XÁC NGƯỜI
Xuân Thủy
Khi chiến chinh người cần lên đường
lúc hòa bình như rác trên đường
hòa bình có quá nhiều việc phải làm
không sao hết việc, không biết làm
gì còn chiến tranh chỉ có một
mục tiêu để chết và để sống
hòa bình và chiến tranh, tâm hồn
và cái chết, rung cảm từ sâu
thẳm và em đánh thức tôi dậy
lại lên đường không phân biệt đâu
là chiến tranh đâu là hòa bình
em là thời gian của tử thần
em hiện thân cái đẹp cái xấu,
sự yếu đuối, cây cỏ, gió, chảy...
tự nhiên, vật chất, chạy không bằng
ý thức, tự nó, không định nghĩa.
Xuân Thủy 20/02/2013
Ở TRÊN ĐỜI
mình chạy theo bạn Hồng Phượng (*) …
như con rùa đơn độc, như đứa
trẻ không gia đình "không có ai
cùng cạn" mặt gương hồ soi bóng
những hình ảnh ti-vi không chạm đến ...
(*) một người bạn dẫu bận trăm công
ngàn việc vẫn dành thời gian những
lúc mệt mỏi để tìm đến vẻ
đẹp tự nhiên vì những gì công
việc tạo ra không gì đẹp cả.
Xuân Thủy (23/3/2013)
HÃY COI NHƯ LÀ KHÔNG
Khi cảm giác ...
chỉ cơn gió qua
đời mình rồi sẽ tan mau rồi
ngày mai kia ai dẵm lên mình ...
hôm nay mình vui đùa trên
Cát ...
Xuân Thủy
(đã 22 rồi à! 20 mình đã
hẹn với lòng nhớ em kia mà
tháng 3 thôi rồi sẽ lại Tết
2014 sao quá mau, quá phũ phàng
với một đời của một con sâu
của một đất nước phận thấp hèn)
MẸ ƠI!
Con muốn mẹ bình yên những tối
khi con về, trong giấc mơ không
còn kỷ niệm một thời con gái
một thời không có con bên cạnh
mẹ được thương yêu trong giấc mơ.
Xuân Thủy 23/3/2013
CÓ THỂ ANH ĐÃ ÔM HÔN ĐỜI
Có quá nhiều những giấc mơ và
những cơn đau phá tan hy vọng
nếu dành thời gian để lịm về
mãi mãi không về được giấc mơ...
Xuân Thủy (22/3/2013)
CHẠNH LÒNG
Nhã hứng làm thơ cũng
thấy buồn, chân đi cất
bước bên hồ cũ, ta
đi hỏi gió được gì chăng.
Gió thổi, hồ động, trăng
tan vỡ trăng đẹp một
lúc thấy đẹp hơn lòng
đợi gió qua, ta ngồi
đấy hỏi ai có thấy
ta tan vỡ nỡ vứt
vầng trăng giữa cuộc đời.
Chỉ cần ai đó hỏi ta
thôi chứ đừng như gió
cuốn ta đi để mãi
lòng ta mải chạnh lòng.
Xuân Thủy 27/6/2009
CHẠNH LÒNG
Nhã hứng làm thơ cũng
thấy buồn, chân đi cất
bước bên hồ cũ, ta
đi hỏi gió được gì chăng.
Gió thổi, hồ động, trăng
tan vỡ trăng đẹp một
lúc thấy đẹp hơn lòng
đợi gió qua, ta ngồi
đấy hỏi ai có thấy
ta tan vỡ nỡ vứt
vầng trăng giữa cuộc đời.
Chỉ cần ai đó hỏi ta
thôi chứ đừng như gió
cuốn ta đi để mãi
lòng ta mải chạnh lòng.
Xuân Thủy 27/6/2009
PHẲNG PHIU
Phẳng phiu một giấc mộng
buồn, để em muốn nhớ
mà không cam lòng, phẳng
phiu hai chữ tấm lòng
Như trang giấy trắng đong
đưa giữa trời phẳng phiu
ánh mắt đôi môi giữa
trăm ngàn lối ai mời anh đi.
Phẳng phiu cát trắng cát
vàng chân ai bước nhẹ
có làm đau em phẳng
phiu một mối tình đầu
Yêu rồi mới thấy đừng
nên yêu gì phẳng phiu
một giấc mộng buồn anh
im lặng thế vì yêu rất nhiều...
Xuân Thủy 22/6/2009
Trái tim tôi hình gì bạn nhỉ?
Vuông tròn hay méo mó
Bạn hãy chỉ cho tôi!
Ừ mà thật, phiền bạn quá
Bạn ghét tôi, trái tim tôi hình gì chả được
Miễn sao đừng phiền bạn nữa thôi!
Nếu tôi trượt dốc tinh thần
Trái tim tôi hình tròn, chắc vậy
Chẳng ai níu kéo được tôi đâu!
Nếu tôi không còn nghĩ đến bạn nữa
Trái tim tôi hình vuông đơn giản
Bạn tìm xem, không có hình vuông nếu ta tự vẽ!
Còn méo mó thì sao,
Khi tôi nghĩ đến bạn chân thành
Cũng vô nghĩa khi bạn là hình vuông tự vẽ!
Sinh, sống và chết
Trái tim tôi, không hình, nhưng ai cũng bảo
Nó hình hòn cuội quê hương!
Xuân Thủy 16/12/2009
NỬA ĐỜI NỬA NGƯỜI
Nửa đời Nửa người
Nhỏ lệ làm sông Hoan lạc muôn trùng
Thuyền yêu chèo mãi Bao nhiêu sông núi
Vẫn không thấy bờ. Vẫy vùng được bao.
Nửa đời Nửa người
Xếp chữ làm thơ Vắt lấy mồ hôi
Chữ “tình” đi mất Chữ "tình" không đủ
Bỏ “khờ” chèo queo. Mua "tôi" đồng tiền.
Nửa đời Nửa người
Bán mảnh trăng treo Nặng nợ rơi châu
Tháng năm rơi trắng Khen ai tìm đến
Cái nghèo còn mang. Áo nâu chân tình.
Nửa đời Nửa người
Nhặt giấc mơ hoang Mà vẫn bỏ quên
Một đêm vấp nhớ Mải vui chẳng nhớ
Bàng hoàng tìm em. Nên chuyên chuyện gì.
Thanh Trắc Nguyễn Văn (25/02/2010) Xuân Thuỷ (2/3/2010)
mỗi chiều hôm con vắng
bữa chiều mẹ cô đơn
vậy mà con bâng khuâng
vẫn cười vui giữ chốn...
ôi con dại cái mang
còn gì ngoài cô đơn
con về với mẹ con
bỏ mặc người tình kia
bởi con biết "người yêu"!
biết lòng mẹ xót đau
như người yêu thương con
vẫn có con khi vắng...
cuộc sống không vô nghĩa
mà như đang nảy nở
một miền xuân miên man
ấm áp lòng mẹ xót...
...
Xuân Thủy (16/4/2010)
Có thể là không thể
Category: , Tag:
05/23/2010 08:36 am
E còn nhớ không em từng nói
...... rồi cuối cùng..... đâu gì là không thể
Hôm qua Sài Gòn mưa không có em
Anh đi một mình lang thang trên phố
Ngẫm về những điều mình đã vô nghĩa biết bao
Giá như ngày ấy yêu thương
Anh còn mười bảy dành hết cho em
Bây giờ anh đã mệt rồi hay chăng
Những ngón tay run rẩy đã làm anh sợ hãi
Anh sợ mình sẽ đi mãi không về gặp em
Anh bước đi trên cây cầu đã gẫy
Anh đam mê những điều không ai thấy
Nó trong veo, như thể những lân tinh chợt biến
Rồi anh lại khóc một mình vì lân tinh biến mất
Ôi thay đổi điều anh mong ước
Muốn bây giờ không còn gì nữa cả
Để chỉ còn một vầng trăng ấp ủ chẳng ai hay
Ôi thơ ơi có ai người muốn hiểu
Ngươi tầm thường như thể ai cũng vậy
Nhưng sẽ chẳng là gì nếu chỉ nửa vầng trăng
Anh sẽ vẽ nụ cười em trong ngục tối
Nhưng liệu trong ngục tối có thay đổi được điều gì
... Những lời cũ nhắc lại làm gì
Khi bây giờ vẫn chỉ nửa vầng trăng
Vầng trăng đam mê, vầng trăng vắng vẻ
...Em người anh mơ tưởng
Hãy kéo anh ra khỏi nỗi ám ảnh từ quá khứ
Nơi yếu nhất của hồn anh thơ bé
Để khó khăn trở thành nước uống,
Để vất vả trở thành bữa cơm
Để khát khao cháy mãi
Để không bao giờ chỉ có nửa vầng trăng!
Xuân Thủy 22/05/2010
trong thinh lặng em thấy trời rộng quá,
không gian trong trẻo lạ thường,
dường như chưa có ai qua nơi này,...
vậy mà đã có bao lần người không hay,
không thấy và không biết là em đang cô đơn,
em đang chờ đợi một người hồn nhiên và trong trẻo
trong từng lời ca bên chiếc đàn ghi ta,...
em xin người đau mãi cùng em,
hãy cùng cô đơn anh nhé
và anh đừng làm phiền em nữa
khi em đang cô đơn cùng ai vì nhớ anh!
Xuân Thủy 05/6/2010
(Giữa dương gian ấy khác gì nhau)
Em bỏ anh đi một chặng đường
Bỏ gió đùa, bỏ thời gian lại
Giữa thinh không giữa chốn này
Nhạt lắm!...
Anh biết lắm ngày mai có vậy
Em chẳng khác nhiều tuổi mười lăm
Mắt tròn ngốc dại ngóng trông ai
Không tin,... anh sẽ làm phép tính!...
Đời người ta, có điều hỏi mãi
Có điều cất lại làm kỷ niệm
Có điều trôi dạt lênh đênh
Không về!...
Xin một tiếng vọng về trong mơ
Xin nắm cát ngủ yên không đùa
Xin nhau hơi lửa ấm trong tim
Còn gì mua được cõi âm
Em nhỉ!...
Con đường chiều nay mưa đấy,
Nhưng mà ai biết nắng đầy trong tim.
Xuân Thủy (18/7/2010)
BẠN TÔI
Những ngày sóng gió
Đã qua lâu rồi!
Bây giờ ngẫm lại ai đúng ai sai
Bây giờ ngẫm lại
Biết mong đường nào...
Bạn bè tôi ư!
Thế này thế nọ chẳng hay chi
Chỉ biết qua ngày tháng đó
Mong ngày gặp lại trong mơ
Mong đừng thêm nữa cơn đau
Như tờ giấy mới
Hạt mưa trong...
Bạn bè tôi ư!
Bây giờ khác lắm
Nhìn tôi như nhìn kẻ điên
Tôi nhìn họ thấy thương họ lắm,
Vậy là đời tôi, vẫn một mình
Quen thuộc!
Vậy mà cứ nghĩ rất xa xôi
Này vòng tay lớn bao la
Không còn ngục tù đâu nữa,...
Bạn bè tôi ư!
Họ lại nhốt tôi vào cơn đau,
Những ngày một mình trong bệnh viện
Mỗi ngày lịm đi trong cơn đau thể xác
Để rồi hồn tôi tan biến mất...
Biết nói gì đây!
Cả đời tôi!
Con đường tôi đi đó!
Chỉ mong ngày về hạnh phúc cho ai!
Cô đơn trong tôi và tự do trong tôi!
Tôi ước một ngày tôi sẽ biến mất!
Trong những việc làm ý nghĩa cho người!
Tôi ước có ngôi nhà cho những người hèn trên hè phố!
Cho tình người thêm ấm áp đừng nghĩ những điều nhỏ nhặt!
Tôi ước cho tôi có một linh hồn bên cạnh!
Để tôi giãi bày sự sống và phân phát cho người!
Tôi ước cho người đừng yếu đuối!
Sống cho riêng mình mà chẳng nghĩ đến ai!
Có những ngày rồi sẽ rời xa!
Tôi xin ước được chết như người mà thôi!
Để lại nơi này cuộc sống bình yên!
Và xin ai đó đừng gọi những người kia
trong ngục tối bằng từ ngữ xỉ nhục
Mà hãy gọi họ là những người sai lầm
Vì quên mất một linh hồn ai kia bên cạnh!
...
Và rồi cái đẹp vung vãi khắp nơi
Trong đống đổ nát của chiến tranh,
Tình yêu chỉ là trò chơi của tạo hóa
Cái chết cũng vậy mà thôi!
Anh sẽ giết tôi vì chữ tình chưa rõ,
Còn tình đồng loại thì sao nhỉ?
Nếu ta yêu quá một ai trở thành say đắm lúc này
Và biết đâu mai này là sóng gió ngoài khơi
Biết đâu người có vững tay chèo không nhỉ
Và tình yêu vẫn giữ một niềm tin tưởng!
Nếu ta ghét một người, liệu có ai mong
Ngày mai sẽ gặp lại như tôi!
Có lần tôi gặp lại người tôi yêu
Như gặp một người mới mẻ
Làm người cứ ngỡ tôi ghét lắm nhưng có biết đâu
Vì tôi không thể nhớ được gì về ký ức.
Rồi bạn cũng như tôi, rất mong ngày gặp lại
Để thấy mình mạnh mẽ hơn!
Nhưng tôi hiểu cái cách mà chúng ta sống
hơn cả những điều ta mong, ta yêu và ta ghét,
Thời gian đâu để đắn đo,
Cuộc chiến nào không khắc nghiệt!
...
Bạn của tôi ơi!
Ước mơ còn mãi đó!
Xuân Thủy 25/7/2010
LÀ THẾ ĐẤY
ngày hôm qua bạn bè tôi đẩy
tôi vào bóng tối của đêm của
ngày dài đau đớn cõi tâm cõi
người lấy đi cây bút mẹ cho
tiền tôi mua vì tôi đã lớn
mà không có tiền vì tôi dị
dạng vì tôi chỉ nói chuyện trên
mây chuyện đời thường không ai nghĩ
ngày hôm nay họ gọi tôi nhờ
tôi nói giúp xin việc làm cho
em không nói một lời mà sao
như tôi ngày trước nói chuyên môn...
Xuân Thủy
(Vẫn còn tháng 3 nhiều kỷ niệm đẹp ùa về xen lẫn nỗi buồn vương cái phận nghèo của năm 2013)
Sáng dậy hít thở không khí trong lành,
ngồi tĩnh niệm thiên kinh, làm vài chén
chè xanh, đánh vài quân cờ tướng
để học cười học nói, rồi ngọ nguậy
để học cười học nói, rồi ngọ nguậy
cây bút luyện viết cái hư vô,
lại nhặt cây bút lông luyện đùa
lại nhặt cây bút lông luyện đùa
với bóng mây, thôi thì nghỉ ngơi
cười, uống lấy giọt sương đêm qua
vừa mới chắt để đùa với nắng
trưa, đi ngủ thôi chút nữa, đọc
vài bài bạn hữu, chữ tâm tình
xưa cũ, nơi gốc tìm củi mục,
xem cây nào sắp đổ ta làm
xem cây nào sắp đổ ta làm
sạch rễ cùn cho mau thành tươi
mới, cứu được một sinh linh, lấy
lá về làm thuốc đi cứu người
đương ốm, lấy chút tiền công
cán về lo người đi chợ, cho
đúng giá thị trường, không thì ta
bị lừa không sao mà ngủ được,
một đêm lành giấc mộng!..
(Xuân Thủy 28/7/2010)
một đêm lành giấc mộng!..
(Xuân Thủy 28/7/2010)
Này hoa, hoa nở nơi nào
Cô đơn quạnh quẽ vườn nhà em tôi,
Có mấy ai, khi, tình rơi
Trời gieo hạt nước xa nơi cỏ nhạt
Cỏ xanh tươi, mà nước nhạt
Hạt ngọc quý, người phụ bạc mất rồi.
Hoa giống em, người em yêu
Khác em tôi, vì rất gần mà thôi.
Kẻ xa khơi, người có chờ,
Thôi đời vẫn vậy là đời khổ đau.
Nhìn gương soi mắt em sâu
Nhìn thấy tôi yêu hoa nâu nơi nào,
Mà người phụ, tôi sao nỡ
Như hoa thơm, nhạt nhan vỡ sắc mà,
Về đất ôm lại cây sầu
Bấy lâu, nào ai nỡ trách người tìm
Không ra, kẻ phụ ngàn năm!
Phải trả thôi, hạt mưa năm nào rơi,
Không hay!
Ước gì khép cửa lặng yên, lặng yên gió,...
lặng yên những gì làm anh xao lãng
nhìn vào mắt em, nhớ nhung em,
tin tưởng em, và cả hy vọng nữa
niềm hạnh phúc là từ lời nói,
lời nói chân thành hay giả dối,
lời nói làm em biến mất
và lời nói làm em bất tử, bên anh,
khỏang trời riêng kia bỗng nhiên vắng vẻ
mỗi giây mỗi phút bỗng như thế kỷ
hơi thở của em ngập tràn miền đất mới
màu xanh xanh đơn giản
trong trẻo và tinh khiết như cõi lòng thanh cao
không vướng bận đời thường
không còn quá khứ tương lai
không nặng nề, không nhẹ nhàng yếu đuối
căn nhà nhỏ trên thảo nguyên bao la
như thế thì xa cách qúa,
rồi gió sẽ kéo về đây, mưa cũng vậy
mà vì thế ta mới phải yêu nhau
đôi khi chỉ là giây phút chợt qua
có khi chẳng bao giờ quay trở lại
một giây một phút bỗng thành nguyên vẹn từ đâu
!!!
Âm thầm
Ta cất tình ta, cho khỏi ướt
Khi nào nắng lên, đem ra phơi
Biết làm sao, để xoay vần vũ
Bước từng bước, theo ánh đuốc sao
Tim ta, đâu bình yên như sóng
Quanh ta, còn có vạn người đau
Ta bị thương rồi, khi lao tới
Ta đau như một kẻ vô tình.
Xuân Thủy-2005
Tự nhiên
Không sương làm sao mai đẹp được
Để xuân phải khóc trước bình minh
Xuân Thủy-2005
Hợp tan (Nhung ngay chim dam trong tho cua trieu dinh nha Nguyen)
Sáng ra hoa nở đầy
Chiều về hoa rụng mất
Em ơi sao vội thế
Không đợi trăng lên cao
Xuân Thủy-1997
Thơ 1
Tôi biết nói, khi biết đi rồi
Nhưng tôi khóc, thì đã từ lâu...
Mỗi người một vẻ, trời sinh vậy
Giúp nhau thôi, nói, để làm gì
Đất sẽ chật hơn, không đi đươc
Người sẽ đông hơn, chẳng ai nghe
Tay nắm tay, rồi lại buông ra
Khóc, tôi sợ, người ta nghe thấy.
Thơ 2
Thơ như suối nguồn
Từ lòng Mẹ chảy ra
Muốn ngược dòng nước lũ
Tìm về với Mẹ.
Xuân Thủy-2006
Tuổi trẻ
Đến rồi ư! Ngươi! Tuổi trẻ ư!
Những sợi dây trói buộc hồn ta!
Làm gì cho tổ quốc hôm nay!
Khi bạn ta rời xa tổ quốc...
Để tìm kiếm đồng tiền cuộc sống.
Ở nơi ấy cô đơn, lạnh lẽo,
Chỉ mong có một ngày trở về
Khi Tuổi trẻ đã đi qua rồi!
Xuân Thủy-2005
Quê
Tôi trở về quê, đã lâu rồi
Từ hôm nào, tôi không nhớ nữa
Đến bây giờ mới nhớ từ "Quê"
Khi đã thấm những ngày cơ cực
Nơi thành thị không dám ứơc mơ
Ta được gì chứ, trên khoé môi
Suốt ngày nghe nhạc với xem phim
Học bài rồi ngủ, tay chân cứng.
Tâm hồn ta, cũng cứng đờ ra
Muốn được ai yêu, như Quê vậy
Ta không biết hát, họ cũng vui
Mời ta ly rượu, như ước mơ...
Tâm hồn ta cũng cứng đờ ra
Muốn yêu một người, một cô gái
“Gái Quê chân chất mặn mà sao”
Ta không yêu, bảo là không quen,
Tâm hồn ta cũng cứng đờ ra,
Thích cô gái đẹp, lại cao sang,
Nhưng mà cô ấy có chịu đâu,
Bởi ta không hát, vui cùng nàng...
Xuân Thủy-2006
Tình yêu
Tôi chưa đủ lớn để yêu em,
Đã thấy em đẹp tựa hồn tôi.
Những mong em đừng đi đâu cả,
Để tôi còn trở lại, một ngày.
Nhưng em như mùa thu
Cơn gíó mùa thổi mãi
Không biết em nơi đâu
Đang giận, hay thầm nhớ.
Ôi! em ơi! nỗi nhớ!
Và anh như mùa thu
Lại để gió cuốn đi
Không một lần lớn được.
Có lúc tôi dại nghĩ.
Vô tình mới là yêu.
Nên cặm cụi suốt ngày
Với bộn bề công việc...
Xuân Thủy-2006
Món qùa (nhung nguoi ban trong chuyen di du lich)
Có một câu chuyện xưa
Một người nhạc sĩ nọ
Tặng cho một cô bé
Một bản nhạc tình yêu.
Cô bé còn nhỏ lắm
Đã nhận được lời tặng
"Khi nào bé lớn lên,
Sẽ hát một bài ca"
Tôi biết tặng gì đây,
Cho người bạn đường tôi.
Đáng qúy lắm biết bao,
Đừng cho là nhỏ nhặt.
Hãy đừng xa tôi nhé,
Trong kí ức của tôi.
Hồn nhiên và thẳng thắn,
Chỉ có trong ước mơ.
...
Xuân Thủy-8-2006
BÀI THƠ EM SẼ ĐẶT TÊN
Anh nghĩ một điều không thể nói,
Như sao băng chợt hiện giữa trời.
Giữa cuộc đời và những nàng tiên:
Chắc sẽ vui nếu em hiển hiện,
Đợi cùng anh đáp chuyến tàu xa.
Ta đi đến nơi nào ước vọng,
Cánh đồng xanh chín vàng trong gió.
Dưới nắng, cơn gió bỗng tự do
Và không lạc lối giữa đêm thâu,
Bởi vì ta đã có nhau rồi.
Nhưng vẫn sợ trong anh không nói,
Niềm hạnh phúc giữ lại riêng em.
Xuân Thủy 07/4/2009.
Hãy biết nếm mùi đau khổ
Khi thiên hạ gọi ta là người mẹ, người phụ nữ
Thì ta hãy bớt đi một khoảnh khắc trong hạnh phúc của mình
Hãy lặng im và thản nhiên gìn giữ
Hãy biết cách lặng im!
Và nếu như niềm vui là những ngày rất ngắn
Và thần tượng sẽ xét đoán ta trong một sớm một chiều
Thì trong nhục nhã ê chề, khổ đau buồn chán
Hãy biết học cách yêu!
Và nếu trên người ta có dấu son chọn lựa
Nhưng cái ách nô lệ cho ta trời đã đặt lên
Thì hãy vác cây thập ác của mình với vẻ thần tiên
Hãy biết nếm mùi đau khổ!
Giá mà hạnh phúc của em
Giá mà hạnh phúc của em là chim đại bàng
Rất kiêu hãnh bay giữa trời xanh thắm
Thì em sẽ giương cung tên, dịu dàng em bắn
Dù sống hay chết rồi nhưng nó của riêng em!
Giá mà hạnh phúc của em là bông hoa diệu huyền
Bông hoa nở trên đỉnh cao vách đá
Thì em sẽ hái hoa, không sợ gì hết cả
Bằng hơi thở của mình em hít cánh hoa tiên!
Giá mà hạnh phúc của em là chiếc nhẫn vàng
Giấu ở dưới đáy sông, chìm dưới cát
Thì em sẽ hoá thành tiên cá đi tìm bằng được
Và nhẫn vàng sẽ lấp lánh giữa tay em!
Giá mà hạnh phúc của em nằm trong trái tim anh
Thì ngày cũng như đêm em đốt hạnh phúc bằng ngọn lửa
Để cho không phân chia, em trao anh muôn thuở
Để hạnh phúc sẽ bồi hồi xao xuyến chỉ tình em!
Khúc hát tình yêu
Em muốn, giá mà đem mơ ước của anh
Những ước mong kín thầm, hay giấc mộng
Sẽ biến chúng thành những bông hoa sống động
Nhưng… có lẽ là quá chói chang những bông hồng!
Em muốn, giá mà em có cây đàn
Đặt vào ngực cho tình cảm trẻ trung muôn thuở
Như những bài ca, sẽ vang lên trong đó
Nhưng… có lẽ là dây đứt hết vì tim!
Em muốn, giá mà trong giấc ngủ thật nhanh
Nhận biết ra sự ngọt ngào, đê mê khoái lạc
Nhưng… có lẽ là em chết mất
Khi đợi chờ sự thức dậy của anh!
Bị người yêu phụ bạc
Bị người yêu phụ bạc - hạnh phúc ghê!
Thấy ánh sáng chói lòa trong quá khứ
Mùa đông u ám đến sau mùa hè
Nhớ mặt trời, dù đã không còn nữa.
Bông hoa khô và những bức thư tình
Ánh mắt cười, gặp gỡ đầy hạnh phúc
Dù bây giờ trên con đường tối đen
Nhưng mùa xuân ta lang thang trên đất.
Để hạnh phúc, có một bài học khác
Con đường khác - hoang vắng và thênh thang
Kẻ bị phụ tình - thật là hạnh phúc!
Làm kẻ không yêu - cay đắng vô cùng.
Khoái lạc tình yêu chỉ trong phút chốc
Plaisir d ' amour ne dure qu ' un moment.
Chagrin d ' amour dure toute la vie.
Khoái lạc tình yêu chỉ trong phút chốc
Đau khổ tình yêu theo suốt cuộc đời.
Tôi đã từng hạnh phúc với người yêu
Từng khát khao uống chén tình mỏi mệt!
Và chúng tôi đã từng gom trái ngọt
Của một cuộc tình đằm thắm qua mau
Dòng thời gian điên cuồng và đói khát
Xóa hết rồi dấu vết của tình yêu.
Trên đồng cỏ, nơi ngày xưa đùa chơi
Những giọt sương làm cho nghiêng hoa cỏ
Vương miện tình yêu, than ôi! Gục đổ
Người yêu tôi không còn nữa trên đời.
Nhưng rất lâu, sau cơn nóng rã rời
Trong mê sảng, tôi gọi bằng tên khác
Khoái lạc tình yêu chỉ trong phút chốc
Đau khổ tình yêu theo suốt cuộc đời.
“Anh yêu em”, tôi nói mà không yêu
“Anh yêu em”, tôi nói mà không yêu
Và bỗng nhiên thần tình yêu bay đến
Nắm tay tôi, như một người hướng dẫn
Tôi theo thần và đi đến với em.
Đôi mắt sáng, không còn vẻ mơ màng
Của tình yêu đã quên trong quá khứ
Thần bất ngờ dẫn tôi ra đồng cỏ
Ánh sang đầy và có những giọt sương.
Điều dối gian buổi sáng rất dị thường
Tôi nhìn thấy lạ lùng và sáng tỏ
Một vẻ rất dịu dàng màu thắm đỏ
Ánh hồng lên một hình bóng lung linh.
Và tôi nhìn thấy miệng hơi hé mở
Tôi nhìn ra đôi má đỏ thẹn thùng
Thấy ánh mắt hãy còn rất mơ màng
Và chiếc cổ cao nhẹ nhàng xoay trở.
Suối rì rầm cùng tôi giấc mơ đẹp
Tôi uống luồng sinh khí rất thèm thuồng
Và tôi lại yêu trong lần đầu tiên
Tôi lại yêu đến muôn đời muôn kiếp.
Tặng riêng anh
Không, không phải em hạnh phúc khi mà
Áo quần lộng lẫy, tóc đầy hoa
Tỏa sáng trên người em vẻ đẹp
Rạo rực trong anh những ước mơ.
Cũng không phải khi bàn tay anh
Trẻ trung và phóng đãng, ngang tàng
Em áp vào người anh mái tóc
Lướt qua điệu nhảy thật vội vàng.
Cũng không phải khi thật vô tâm
Hay khi cười, trò chuyện không ngừng
Những câu chuyện chân tình, sôi nổi
Ánh mắt ngời lên vẻ hân hoan.
Em hạnh phúc khi bàn tay dịu dàng
Đem vấn vòng quanh mái tóc anh
Anh tựa vào người em lơi lả
Ánh mắt không rời, ta lặng im.
Em hạnh phúc khi ngọn lửa tình
Khi vị đắng cùng cảm nhận chúng mình
Ta nghĩ về xa xôi muôn thuở
Ta đợi chờ thay đổi bóng đêm.
Em hạnh phúc khi hai chúng mình
Khi ta quên hết cõi trần gian
Ta giữ gìn tự do im lặng
Anh chỉ về em, em về anh.
Em hạnh phúc khi được tôn sùng
Khi ngập tràn hạnh phúc của em
Em cầu trời cho anh may mắn
Và em thầm cảm tạ trời xanh!
LÀM TIẾN SĨ Ở VIỆT NAM
Ông Khổng ngày xưa đã viết rồi
"Nhân chi sơ, tính bổn thiện"...
Bởi vậy cho nên người ta mới
Bắt đứa trẻ con phải học lại
Những gỉ như mắt mở, chân đi,...
...
Nói chuyện "Làm tiến sĩ ở Việt Nam"
Là như ...
Viết lại những điều chân lý ấy
Cho những người,...đã dạy con mình.
Xuân Thủy-2006
VÔ ĐỀ
Bạn hơi hoa trắng cho tôi
Tôi giành hoa tím một đời cho Em
Hai mươi sáu mùa thu lên
Mà ươm chửa trọn mối tình đó sao?
1978
Kiều Anh Hương
Vô đề như ý tinh tươm,
Hoa tím ngày xưa đã muộn rồi...
Xuân nhặt cành, thêm thắm xuân
Cành khô, hoa nở, bên tình cũ...
2006
Xuân Thủy
Thơ viết lại của người ta
Một thời đi lang thang thành lãng tử
Thành kẻ không nhà, không chính phủ
Một thời chân trần lăn trên gió bụi
Thành chân anh chị nơi xóm nhỏ.
Là anh đó những ngày ngục tối
Bốn bức tường câm và lạnh ngắt
Cơn cuồng nộ từng cơn không dứt
Đáy mắt cay hằn học đêm về.
Một ngày ai đó đi ngang qua,
Sẽ mất nhiều và không thể lấy lại
Trong cuộc đời đâu có lẽ công bằng
Vì ai đó không là thằng lãng tử.
Bỗng một ngày em đến thăm anh,
Em đã thấy anh những ngày nào
Anh là thằng lãng tử mà thôi
Không tiếng khóc và một nụ cười.
Cửa sổ phòng giam hay bóng em
Ngày xưa đó trên cửa sổ cao
Anh không nhìn thấy phía trên mình
Bước vào mà anh như tượng đá.
Chỉ thế thôi anh đã có em
Một con thuyền và một hướng đi
Bây giờ anh không còn lãng tử
Một chốn bình yên từ đâu tới.
Cơn cuồng nộ trong anh nguội lại
Tan thành nước đẩy thuyền mắc cạn
Đến bến bờ mơ ước bấy lâu
Có các con và có một gia đình.
"Xuân như nhật, nguyệt như hồ
Người soi bóng nước, với người hay trăng.
Đông về, thu tới lạnh căm,
Cô đơn lẻ bóng, nguyệt hồ với hoa.
Bóng kia ở dưới sông sâu,
Còn ta thì ở trên này say sưa.
Đời ta thì cứ dài thêm
Mải đi tìm bóng trăng treo trên trời
Không biết làm sao, phí hòai
bóng em!"
Phải chăng anh đã mất giấc mơ
Mất tiếng ve và những mùa dưa chín
Anh đã mất cả mây qua lòng giếng
Cả tiếng gà hẻm núi cả cơn mưa
Mất những tiếng rung mơ hồ mà biết gọi người đi
Mất niềm tin vào chiếc thuyền buồm trắng
Mất đom đóm đầm sâu mất nụ cười phố vắng
Mất bài thơ trao tay nhỏ em cầm
Giờ lạnh tanh anh không còn xao động nữa
Không nỗi buồn không cay đắng không niềm vui
Khổ đau hôm nay không như khổ cũ
Nỗi lo âu cũng khác hẳn xưa rồi
Anh đã cho nhiều anh đã phải lãng quên
Người ta chê anh nhiều lưu luyến quá
Anh gắng gượng nghe theo anh vứt bỏ
Bao diệu kỳ chân thực thuộc về anh
Mất hạnh phúc rồi ư nhưng anh cần chi hạnh phúc
Hai tiếng xa vời hiểu rõ nghĩa từ lâu
Ừ thì ngẩn ngơ anh đành nhận thế
Giọt lệ trong không tủi hổ gì đâu
Anh chẳng mang cho đời những tiệc vui ảo ảnh
Nỗi buồn chân thành đời chẳng nhận hay sao
Cái bay thợ nề sinh ra để dựng xây
Anh sinh giữa ngày lo âu bề bộn
Bàn tay phải trồng đôi vai phải gánh
Anh có ngại chi anh đã hiểu rồi
Anh vẫn còn nguyên cái tính chất của đời
Anh đã được vầng trán cao được cái nhìn trí tuệ
Được rèn đi như luống đất được cày
Anh đã khổ đau khổ đau dài hơn số tuổi
Vẫn trong lành khi em đến cầm tay
Dẫu chẳng lấy về tất cả cho anh
Em vẫn như sông rộng tốt lành
Em mà ngọn gió chiều nức nở
Em mà ngày xưa run rẩy cả lòng anh
Em đã tới giữa mưa dầm nắng lửa
Dẫu anh mất nhà ga êm đẹp đó
Vẫn còn con tàu chuyển bánh đi xa
Anh đã mất ngôi sao trên mái nhà
Anh vẫn còn ngôi sao ngoài cửa sổ
Và nếu mất em rồi anh vẫn còn đôi mắt của em
Tôi mệt quá bởi lòng tôi tha thiết,
cứ sống cố như một kẻ thiêu thân,....
Cô gái điếm
Có những ngày đi ngang qua,
cô ngồi phệt bưng bát cơm,
Khi trời lạnh, cô co ro,
đôi chân trần cô vẫn đứng,
Những khi ốm, cô ngồi khép,
mắt nhìn xa chờ ai qua,
Trời khuya lắm, cô cầm dù,
chân búng bẩy, mong khách đợi,
Hôm khách đông, đường vắng lặng,
vẫn thấy cô, đợi người quen,
Rồi một hôm, lúc xuân về,
cô gom lá, đốt lửa hồng,
Buồn chút thôi, đời cô vậy,
vẫn còn hơn ngồi đau khổ.
(Xuân Thủy)
Sao đó không phải là "mùa thu"!
Category: , Tag:
09/20/2010 08:36 pm
Anh không biết đến khi nào
tâm hồn nguoi gap lai
trên cánh lá vàng,
cuối mùa thu.
Anh đã có những mùa thu trước,
đợi chờ trong vô vọng
không còn tin nữa,
loài người trên trái đất.
Anh nhìn em
như nhìn vầng mây
xa xôi và ảo ảnh,
đến tận mùa thu sau,
Anh đã khóc trong cô đơn,
lồng ngực anh thoi thóp thức dậy,
Vụng về đánh rơi
khi ai đó chạm vào!
Sao đó không phải là "mùa thu"!
Tôi yêu thơ nước Nga vì có tiếng hồn người ở đó
Category: , Tag:
10/03/2010 07:00 am
Tôi yêu thơ nước Nga
vì có tiếng hồn người ở đó
Tôi yêu em vì rất đỗi bình thường
như người bạn thật thà thôi!
(Xuân Thuỷ -02/10/2010)
Ôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài
(A. X. Puskin - Thuý Toàn dịch)
Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ
Khúc hát ngây thơ một thời thiếu nữ
Ngôi sao cháy bùng trên sông Nhêva
Tiếng chim kêu trong những buổi chiều tà
(Onga Becgôn - Bằng Việt dịch)
Dấu chân em in trên tuyết ven sông
Như được làm bằng thuỷ tinh rất mảnh
Ít nước đọng, thành hai chiếc hồ con
Nơi run rẩy những vì sao lấp lánh
(Epghenhi Eptusencô - Thái Bá Tân dịch)
Hồn phiêu lãng mỗi ngày mỗi hiếm
Nỗi xốn xang với tiếng nồng nàn
Vẻ tươi tắn trong tôi, ôi đã biến
Đâu sóng tình, đâu ánh mắt chứa chan
(Xegây Êxênhin - Đăng Bẩy dịch)
Tôi yêu thơ nước Nga
vì có tiếng hồn người ở đó
Tôi yêu em vì rất đỗi bình thường
như người bạn thật thà thôi!
(Xuân Thuỷ -02/10/2010)
Ôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài
(A. X. Puskin - Thuý Toàn dịch)
Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ
Khúc hát ngây thơ một thời thiếu nữ
Ngôi sao cháy bùng trên sông Nhêva
Tiếng chim kêu trong những buổi chiều tà
(Onga Becgôn - Bằng Việt dịch)
Dấu chân em in trên tuyết ven sông
Như được làm bằng thuỷ tinh rất mảnh
Ít nước đọng, thành hai chiếc hồ con
Nơi run rẩy những vì sao lấp lánh
(Epghenhi Eptusencô - Thái Bá Tân dịch)
Hồn phiêu lãng mỗi ngày mỗi hiếm
Nỗi xốn xang với tiếng nồng nàn
Vẻ tươi tắn trong tôi, ôi đã biến
Đâu sóng tình, đâu ánh mắt chứa chan
(Xegây Êxênhin - Đăng Bẩy dịch)
Hình thức và nội dung
Xecgây Mikhancốp
Sinh ra từ bọt xà phòng
Kìa bao bong bóng tròng trành lượn bay
Chúng làm sửng sốt đó đây
Bởi màu sắc mộng, ánh ngày long lanh
Một làn gió nhẹ mỏng manh
Ngàn bong bóng ấy gặp nhành cây con
Lát giây tất cả đều tan
Chỉ còn vệt ướt nhỏ đen không hồn…
(Triệu Lam Châu dịch)
Dịch ra Tiếng Tày
D’ưởng nả oạ đâư chang
Xecgây Mikhancốp
Sleng mà tứ phướp xà fòng
Kỷ lai d’ưởng poọp foòng fèng bân pây
Hẩư gần lạ lứ xẩư quây
Nhoòng ngàu phăn slưởng, mjảc đây uằn roàng
Xá lồm đeo nẩư njàng bang
Bại ăn poọp rổp kéng eng mạy ngòm
D’ắp nâng te slán liẹo chăn
Tán nhằng tiểm sláy đăm rằm, pjấu khoăn…
(Triệu Lam Châu - mjày)
TỰ HÀO
Mà sao anh thấy ở trong tim
Hình ảnh hay ngôn từ
Không thể
Nhưng anh tin
Em vẫn nhận một bông hoa
Bông hoa ngày xưa ấy,
ngày đầu tiên em đi học
ngang qua cánh đồng
khi ấy chưa hề son phấn
khi ấy lần đầu em soi gương
tự hỏi ngày mai còn có cánh đồng
còn có em bé học trò
tặng em một bông hoa đồng nội.
03/10/2010
Ta lạc em bến bờ
Ngại ngùng
Chấp nhận
đón
con sóng
chịu đựng...
Giá như
những thanh âm hòa nhịp
ngoài tiếng sóng
còn tiếng hư không!
Ta yêu em
muốn hét to
nhưng chỉ là
bóng cây dưới cơn mưa.
Ta vẫy vùng đạp đổ
một ngày mới
những tia nắng
Còn lại ta bóng đêm...
13/10/2010
Tình ơi!
Category: , Tag:
10/24/2010 08:07 pm
Tình ơi!
Anh đã quen với bội bạc,
Đã quen với cô đơn, và xa em,
Dẫu trong lòng không quên
Như tình nồng, không gì thay thế nổi.
Gặp ai cứ ngỡ gặp em
Yêu rồi, mới biết là ta đã lầm,
Xa em, xa cả cuộc đời
Ích kỷ tim anh đành lỗi hẹn,....
Em đi anh biết không về
Hoa vàng như trải dưới chân anh về.
Mùa nào chín lịm trong tim,
Để yêu để nhớ để thương một người.
Bởi gặp e, a bật khóc,
Như đứa trẻ được bồng được bế,
Biết đi rồi, biết gọi tên
Làm sao lại có, đến hai con người!
Trời ơi! Huế chẳng về đêm
Mà sao hai bến lại chung một thuyền.
Xin em đừng sợ anh buồn
Người yêu em thật không buồn vì em.
Rồi người lại nói yêu anh
Không cho anh nhớ những ngày bên em
Vậy rồi hồi ấy yêu nhau
Thầm yêu trộm nhớ, không sao phai tàn.
Hồn ơi, xác ở đâu rồi,
Tình đầu là cắt rốn với duyên nợ,
Tình đời, là chốn thong dong,
Tình yêu là của hai người cùng đi!
Tình đầu là mẹ,
Tình đời là đất,
Tình yêu là trời,
Hồn kia mới nhẹ làm sao
Mong ngày gặp lại bạn bè hồn nhiên,
Mong gặp em bên người ấy
Không khóc như anh cứ mỗi lần,
Còn anh rồi cũng sẽ yêu
Yêu người con gái nhẹ nhàng như mây
Mây tự do, mây lạnh trôi
Nhớ mong và ước không xa mà ấm.
Xuân Thuỷ (24/10/2010)
Thư nhỏ!
Category: , Tag:
11/01/2010 07:43 pm
Ta chỉ là đứa trẻ,...
thế nào nhỉ không nhớ nữa
Cô vẫn thường so sánh,
út và ba không được dạy dỗ đến nơi đến chốn như hai
vì không được gần mẹ!
không còn nhớ nữa
quên rồi vì làm gì có tuổi thơ!
Nước lạnh mùa đông,
Sẽ mong tim ta, lạnh cóng theo mưa
Nơi máu hoà dưới cơn mưa
Hãy cười em nhé, cố nữa một lần
Rồi em sẽ thấy, bằng an
....
Ngày xưa anh hai đã từng như thế
chìm dưới cơn mưa vì
trẻ thơ không chịu nổi cơn đau
sao bây giờ, út không khổ như a
nhưng không thể bằng a được
Thôi hãy nghỉ ngơi, hãy lặng im
sẽ uống thuốc
sẽ đổ đầy những gì còn thiếu
sẽ ngâm chân vào muối mặn
sẽ tịnh thiền không nghĩ
sẽ mập sẽ khoẻ
để sửa chữa những sai lầm!
Lúc nào cũng cảm thấy vui,
Thanh thản!
Không cầu mong gì cho bản thân!
Hôm qua, hôm nay và cả ngày mai!
Vì đời còn những cơn đau
vì người!
Bước đến ngày mai
Category: , Tag:
11/07/2010 06:12 pm
Bước đến ngày mai
anh mong tìm lặng lẽ,
ngoài trời như vẫn mưa,
tim ai còn đập mãi,
có điều gì không tả
chỉ biết ta bên nhau
ở nơi nào cũng vậy
không biết em bây giời
đã ngủ hay đang thức
và ai đang lặng lẽ
nhớ ai không nói ra!
Em không còn trẻ con
nỗi nhớ cũng khác nhiều
biết nói sao cho hết
đi ngủ thôi anh ạ
để ngày mai phải sống
trên cõi đời phẳng lặng
ta đi trên cát bỏng
dưới mặt trời chiếu rọi
bao giời sẽ hết nắng
bao giờ sẽ hết mưa
chỉ khi ta ngơi nghỉ
trong giấc ngủ say trăng...
XT -7/11/2010
Sương trắng Bạch Dương -http://vn.360plus.yahoo.com/jw!YlXAU66GAhb.a0HaX4xf/article?mid=20011
a chưa kể em nghe
câu chuyện về loài người,
rất yêu và rất thương,
xa xa Bạch Dương ơi,
rưng rưng mùa đông tan.
Xuân Thuỷ (12/11/2010)
MẸ
11/13/2010 04:14 pm
Bà nội bị ốm 39o,
hôm nọ ở nhà lẩn
thẩn tắt thì bảo là
mở mở lại nghĩ là
tắt vậy là xì gas
khắp hôm nọ ở nhà
lẩn thẩn lại quên khoá
nước để chảy tràn một
tiếng hôm nọ ở nhà
lẩn thẩn đánh rơi nồi
cơm điện ...hôm nay con
rửa rau không biết rửa
thế nào
cuộc sống
một
ngày
một đời
quanh bếp
lửa
...
Xuân Thủy
Mẹ tôi
Category: , Tag:
11/21/2010 07:08 am
mẹ tôi ngày xưa
đi làm đội nắng
quần đen đầm đề
ống thấp ống cao
mắt đũi da đen
đạp xe cọc cạch
bóng tối đêm đông
mười hai cây số...
Giấc mơ
Category: , Tag:
12/04/2010 08:42 am
Giấc mơ,
Ta vẫn chờ vẫn đợi,
Vẫn đem buồn nhớ lại giấc mơ xưa
Em là khác với đời hư
Nửa thực cuộc đời nửa ở trong tim.
Xin em hãy cứ tin đời.
Ôi niềm tin ta trao đời hữu hạn,
Cho một ngày bình yên mãi...
Đưa em qua ngày ngang trái đau thương!
Mang bình minh đựng giấc mơ,
Hoàng hôn tắt lịm cơn mê ban chiều,
Ngửa tay xin chịu phận người,
Trao cho giấc ngủ một thời thiên thu!
Yêu nhau là để cho nhau,
Kiếp người, biết đâu mà chọn sân si,
Cho qua một quãng lặng im,
Thế mà!...
4/12/2010
Xuân Thuỷ
GỬI NGƯỜI PHƯƠNG ẤY
(Về nông trường sông Hậu với những câu chuyện về sự thay đổi quá nhỏ của một vùng đất quá giàu có và không tương xứng với công sức chúng ta đã dành lấy)
Muốn gửi cho người chút vui sao
lại hoá nỗi buồn quá đỗi ngủ
thôi cho mau ngày mới có nỗi
buồn mang vui... niềm hy vọng vào
tuổi trẻ đang cuồng quay vũ điệu...
Những mối tình ơi, rối như mảnh
vỡ có lẽ đời không cho anh
bến bờ lạc lối, biết có còn
người ấy anh đã quý, vẽ bức
chân dung tự hoạ, tặng riêng em
Vậy mà anh đã xé nát biết
bao hình ảnh cũ, có lẽ đã
thành đồng nát ở đâu rồi, em
ơi! em ơi! người tôi chợt tỉnh
chợt mê giữa những mùa nông nổi,
Phát khóc giữa cô đơn, để rồi
giờ đây tôi buông tay muốn nói
một lời đơn giản quá! với bất
cứ ai, cũng bình thường thôi như
em, như em... ngu dốt vẫn dẫm
Đạp lên nhau để sống và anh
cũng vậy, cho mau quên đi nhiều
ký ức sẽ sẻ chia cùng ai đó,
giữa đêm khuya! Anh trở về sau
rất vội ngủ vùi sau tiếng mắng...
Xuân Thủy (20/12/2010)
Thu buồn
Category: , Tag:
12/19/2010 10:05 am
Thu buồn
Hoa nào rơi, lá nào bay
Sao em cứ ngỡ còn đây nơi này
Gió từng cơn, hơi thở anh,
Đếm nhịp bên nhau, thời gian ngắn ngủi.
Đường xưa, nhuộm màu hoa đỏ,
Bởi vì anh không muốn xa mùa hạ
Để mình em giữa thu vàng,
Nhớ cũng đành thôi chẳng hẹn thề.
...
Xuân Thuỷ (10/12/2010)
Khẽ chạm vào em
Category: , Tag:
12/29/2010 08:01 pm
Khẽ chạm vào em
Khẽ chạm vào em rung rinh đáy nước
Bên gương hồ, ai đó rủ buồn thương
Viên đá nhỏ bên gốc si già đó
Kể chuyện muôn kiếp biết bao giờ nguôi
Ôi tình yêu, người đến gõ cửa
Sự rung cảm, bỗng tôi biết khóc
Bởi hình như tình đã bay xa
Bởi chia ly hay giấc mộng vô hình.
Ta đang sống không bởi ta sẽ sống
Khẽ chạm vào em, mặt nước bỗng tròn xoe
Những vòng đồng tâm và xúc cảm
Âm ấm gõ nhịp tiếng đàn buông
Điều bí mật vẫn mãi là bí mật
Rồi lặng thinh như chôn ta vào cõi chết
Cõi tình nào không ai biết ai hay
Những điều ta nhìn thấy mới chỉ là ảo ảnh
Em mới là khát khao, mới là còn lại
Sau sụp đổ, viên đá, đáy nước, lặng câm
Em ra đi, ta không lay tà áo
Đất trời nào thêm một lần bão nổi
Không làm thêm một lần rung động
Như ta khẽ chạm vào em chỉ một lần
Dưới đáy tâm hồn ngập tràn nước mắt
Để biết không dám yêu thêm lần nữa
Để biết câu chuyện dài vô tận
Đừng dại dột lấp đầy con sông kia
Đừng phủ rừng xanh bằng bóng tối
Khẽ chạm vào em xin tiếng vô tình...
Khẽ chạm vào em những giấc mơ
Làm sao đừng vỡ bến ngộ đường xa
Đêm qua nằm mơ tháng ngày trôi
Tỉnh dậy bên vai tựa bờ vai.
Xuân Thuỷ (28/12/2010)
Câu chuyện về loài hoa bất tử
Category: , Tag:
01/10/2011 08:02 am
Ta đi nhé,
chuyến tàu lơ đãng
Sẽ lãng quên ngay
Những kẻ lỡ một sân ga.
Em đã nói,
Sao tôi không ngỏ
mà vẫn yêu thương
cái chết người thân rất nhớ!
Anh có chờ,
Định kiến đi qua
Để còn lại gì
Sau cánh lá vàng đưa khẽ!
Em nhận ra,
Anh đã đánh đổi
Niềm hạnh phúc riêng
Cho một tình yêu bất tử.
Xuân Thuỷ
Ô cửa màu xanh
Category: , Tag:
01/15/2011 08:38 pm
Ngày hôm qua,
Đi ngang qua, còn lại
Hôm nay về chỉ thấy
Bầu trời xanh.
Xa rồi ư,
Đi về, như không mưa
Bỗng đèn hoa, tươi cười
Ngôi nhà nhỏ.
Rồi một ngày,
Chỉ còn, cánh cửa nghiêng
Xiêu xiêu, tường đổ nát
Về đâu đây.
Những vòng xe,
Rồi sẽ quay, nhanh rồi
Có chờ người về nhà
Mở đèn hoa.
(Có một cánh cửa màu xanh, được lọng hình hoa, còn sót lại sau căn nhà trong diện giải toả, xung quanh chẳng còn gì, nhưng cánh cửa vẫn xiêu xiêu, mình đã hứa sẽ chụp lại, nhưng nhiều lần đi qua, mình đã quên....)
Sông Sài Gòn
Xuân Thuỷ (12/01/2011)
Có người đi qua!
Category: , Tag:
01/21/2011 05:54 pm
Xuân Thuỷ:
Thuyến tình gió măi chẳng đi
Vì đầy ăm ắp mối chi ai vò
Gió hoang:Người còn đâu nữa mà lo,
Rồi thì cố gỡ, luống mùa rồi thôi!
Một mai lỡ chẳng chung đôi,
Gió rơi miền Gió, rối chi cũng đành...
Xuân Thủy:
Rối rồi thì phải gỡ thôi,
Gỡ đi gỡ lại, cho vơi cuộc đời
Gió hoang:
Cuộc đời một kiếp luân hồi
Trả vay, vay trả, bao chừ mới nguôi?
Phận người một vốc tay thôi
Gió xuôi e ấp tình không bay rồi...
Xuan Thuy:
Ngày vui xin hãy cố vui
Thu về gió thổi lá vui mừng cười
Gửi tặng người ơi!
Category: , Tag:
01/28/2011 03:51 pm
Em đi rồi
Mây về chẳng có,
Gió đổi chiều
Xa xôi tìm nhớ...
XT 28/01/2011
Mong gặp lại ngày xưa
Category: , Tag:
02/16/2011 08:57 pm
Ngày nào gặp lại còn nhớ không,
Bao đổi thay biết còn ngày xưa,
Thôi đành khép lại tìm yên lặng,
Gió thổi thôi cười mặt nước lay.
Còn đây tường cũ với rêu phong,
Nhật ký ngày xưa em từng viết,
Sao bây giờ mùa đông không ấm,
Để cho anh khoác mái tóc thề.
XT - 14/02/2011
Ngày tình yêu
Category: , Tag:
02/21/2011 09:48 pm
Ngày tình nhân,
Ngày nhắc nhở
Ngày anh nghĩ
Hãy đừng quên
Nghĩ về em:
Hình hài ư,
Đôi mắt em,
Cái duyên thầm
Lá thư nào
Trong bộn bề
Ngày còn lại
Của anh, hay...
Không còn gì
Anh đã mất
Khi ngày mai,
Lá thư cuối,
Kịp về thương...
XT
Bây giờ!
Category: , Tag:
02/24/2011 10:20 pm
Anh muốn cười chân thành,
Và em ngay trước mắt,
- Đã lâu rồi em nhỉ!
Hôm qua và hôm nay,
Em đã khác rất nhiều,
Vì ngôi nhà hạnh phúc,
Em đổi lòng xa cánh.
Vậy là anh vẫn mãi
Như ước mơ của em!
Bây giờ!
XT
14/02/2011
Xin gió cuốn đi!
Category: , Tag:
02/25/2011 07:45 pm
Anh muốn cười chân thành,
Và em ngay trước mắt,
- Đã lâu rồi em nhỉ!
Hôm qua và hôm nay,
Em đã khác rất nhiều,
Vì ngôi nhà hạnh phúc,
Em đổi lòng xa cánh.
Vậy là anh vẫn mãi
Như ước mơ của em!
Bây giờ!
XT
14/02/2011
!!!
Category: , Tag:
03/05/2011 09:24 am
đêm nay con thấy
mẹ nằm mơ đang khóc,
rên xiết và hoảng hốt!
con xót xa
mong đời siêu thoát
cho vơi bể khổ.
Con bất hiếu
chẳng ôm chầm được mẹ,
cho lòng mẹ đỡ buốt giá
được phần nào....
XT
Ngày 8.3 năm nay
Category: , Tag:
03/06/2011 10:46 pm
Ngày 8.3 năm nay
Có nên cần đến ước mơ không
Có nên chọn một con đường
Khi thời gian đang trôi đi
ngắn lại...
Ngày tình yêu,
anh mong hạnh phúc sẽ đến với em
vì vậy anh chỉ nghĩ về em,
Rồi những bông hoa đầy ắp...
Trong anh vẫn luôn tưởng tượng thế
dù nơi xa thẳm nhất
Sao chẳng bao giờ anh nghĩ
em đang cô đơn vô cùng...
XT
Lỡ Duyên
Category: , Tag:
03/11/2011 04:50 am
Gặp người rồi lại xa nhau
Lỡ duyên lỡ kiếp lạc vào chốn đây.
Lỡ duyên lỡ mắt môi đầy
Tiếng cười tiếng nói âm thầm phút giây
Xin cho chẳng phụ tình đây,
Sao đừng quạnh quẽ những ngày đêm mong
Dẫu yêu dẫu nhớ dẫu mong
Có không hẹn ước trong lòng đêm mưa
Gặp người rồi lại xa người
Làm sao trọn nghĩa trọn tình với trăng
Trăng trời chỉ một mình trăng
Bến vắng rượu nhiều ôm trăng đầy trời
Nửa nào mơ nửa nào thực
Yêu người cố trọn nghĩa thường đạo vô
Thương người không nỡ bỏ đi
Thương người không nỡ ôm trăng đi tìm
Yêu nhau cho thắm say tình
Cho say cõi mộng nghĩa tình thế nhân
XT (10/3/2011)
Thật Buồn Cười
Category: , Tag:
03/17/2011 04:11 am
Thật
Anh có thật sẽ vì em tất thảy
Như thuở ban đầu anh biết nhớ
Hãy cho em tiếng khóc của anh
Hãy cho em đâu nỗi buồn chân thật
Buồn
Giọt lệ nào cay giữa trời vắng
Em xua đời như thể chẳng còn ai
Người em lỡ hẹn ước trăm năm
Nay còn đâu một bờ vai dấu kín
Cười
Cố gượng cười đi cùng chúng bạn
Đến một ngày không thể nào vui
Ngoảnh mặt không hiểu vì sao
Ta đã nhoẻn miệng cười từ thơ ấu
XT-15/03/2011
Bình minh vẫy gọi
Category: , Tag:
05/14/2011 02:04 am
Bình minh vẫy gọi
anh tin như tin bầu trời xanh
những ám ảnh lùi về quá khứ,
vừa tỉnh cơn mê dài sâu thẳm
anh trở về giấc ngủ bình yên.
Mùa thu, lá cành khô đã rụng,
Mùa đông tan, âm u cành lá úa,
Trở về cùng anh, thời gian ấm lại
Như chợt tỉnh, chờ bình minh tới.
Giữa đêm khuya anh nhớ bóng người,
Hát khúc ru, động đậy môi mềm,
Đôi tay run, đôi chân vội vã,
Những ngày mai, sẽ mãi bình minh.
Em cũng tin anh, tin mãi mãi,
Vì em biết em là mặt trời.
Đập lồng trong khoảng vắng lúc trưa,
Nỗi cô đơn khao khát đôi bờ.
XT (14/5/2011)
Mưa ngâu!
Category: , Tag:
05/15/2011 08:09 am
Cuộc đời duyên kiếp đấy thôi,
Hãy đi đi sẽ xa xôi sẽ gặp,
Làm chi mà phải hò hẹn,
Cơn mưa chợt đến tóc em ướt rồi!
Tóc mai ươn ướt rối bời,
Làm sao thề thốt ngỏ lời cùng anh!
Tim anh đã nhuộm màu hoa,
Cánh phượng hồng rơi rớt sau mưa,
Biết đâu được mất hay chưa,
Chờ em không thấy, lưa thưa hạt sầu,
Giăng vào đôi mắt nâu nâu,
Giăng vào cuối ngõ, mưa ngâu mãi còn.
Khoảng giữa cuộc đời
Category: , Tag:
05/21/2011 07:34 am
Khoảng giữa cuộc đời
sinh ư
lão ư
bệnh ư
tử ư
còn đâu là tuổi trẻ
còn đâu cuộc tình trăm năm
còn đâu tạo hoá phơi bày kỳ diệu.
Một mình nơi chốn đây,
Quanh ta tạo hóa có gì vui,
Ta sẽ vui từng ngày,
từng ngày những ước mơ nho nhỏ,
Góp lá cho mưa ngàn bay
Cho đời ôm lấy cơn mưa đang buồn,
Và vui nhất khi ta làm cho chính ta,
Không còn ảo ảnh nữa,
Anh đã từng ước mơ về đám cưới chúng mình
giản dị
Thảm đỏ trải theo từng ánh mắt,
Dõi theo từng nhón gót nhẹ hài xuân,
Chỉ mình em là trung tâm của bao sự tò mò mới lạ,
Và em là thiên thần, nhủ lòng từ tâm,
Cất lên lời ca say đắm bao con tim ngưng đọng,
Ánh mắt nhìn tìm kiếm một chàng trai,
Không đoái hoài để ý một vầng trăng.
Nhưng dường như đã có sự chuẩn bị,
Chàng dám đáp lời, bằng giọng trầm ấm áp,
Cúi đầu quỳ gối thật lòng tôn trọng:
"Người là trung tâm của cơn bão tố,
Người là trung tâm của muôn sắc hoa,
Người là không khí ấm áp giữa muôn ngàn băng giá,
Người là làn gió thổi đi bao muộn phiền rất khẽ"
Người là thiên thần và xung quanh chỉ điểm tô
cho vẻ đẹp của Người, khi Người nhủ lòng đến thế gian này!
Ở nơi ấy lòng người tinh khiết, trong trẻo và lung linh.
Nhưng bây giờ không có em!
Cơn sóng
Category: , Tag:
05/26/2011 06:11 am
Từng cơn buồn cứ đổ ập vào tôi,
Như đôi môi cắn chặt câu thề,
Bởi vì em không nói ngày qua mưa tháng sáu,
Nên nỗi nhớ vẫn còn nguyên vẹn mãi,
Chẳng thể nào vỡ oà trong giấc mơ,
Và có bao giờ em hiểu,
Anh mong quên từng nỗi nhớ,
Như quên vết xước bội bạc câu thề,
Để lòng đón từng cơn gió mới,
Để hồn nhẹ mãi tấm lòng thế nhân.
Hơi thở
Category: , Tag:
10/28/2011 12:24 pm
Làm sao anh có thể (hôn em)
Trong cõi tình vô vị...
Khi lòng anh khát khao,
Những bến bờ bình yên.
Ôi dục vọng vô tình,
Chỉ trái tim biết ngừng...
Hơi thở.
XT 28/10/2011
Gửi người phương ấy
Category: , Tag:
12/20/2011 10:28 pm
Muốn gửi cho người chút vui
Sao lại hoá nỗi buồn quá đỗi
Ngủ thôi cho mau ngày mới
Để có nỗi buồn mang vui.
"những mối tình ơi, rối như mảnh vỡ
có lẽ đời không cho anh bến bờ lạc lối,
biết có còn người ấy anh đã quý,
vẽ bức chân dung tự hoạ, tặng riêng em,
vậy mà anh đã xé nát biết bao hình ảnh cũ,
có lẽ đã thành đồng nát ở đâu rồi,
em ơi! em ơi! người tôi chợt tỉnh chợt mê
giữa những mùa nông nổi,
phát khóc giữa cô đơn,
để rồi giờ đây tôi buông tay muốn nói
một lời đơn giản quá!
với bất cứ ai, cũng bình thường thôi
như em, như em...
và sự ngu dốt vẫn dẫm đạp lên nhau để sống
và anh cũng vậy, cho mau quên đi nhiều
ký ức sẽ sẻ chia cùng ai đó, giữa đêm khuya!
XT (20/12/2010)
Category: , Tag:
05/15/2011 08:09 am
Cuộc đời duyên kiếp đấy thôi,
Hãy đi đi sẽ xa xôi sẽ gặp,
Làm chi mà phải hò hẹn,
Cơn mưa chợt đến tóc em ướt rồi!
Tóc mai ươn ướt rối bời,
Làm sao thề thốt ngỏ lời cùng anh!
Tim anh đã nhuộm màu hoa,
Cánh phượng hồng rơi rớt sau mưa,
Biết đâu được mất hay chưa,
Chờ em không thấy, lưa thưa hạt sầu,
Giăng vào đôi mắt nâu nâu,
Giăng vào cuối ngõ, mưa ngâu mãi còn.
Khoảng giữa cuộc đời
Category: , Tag:
05/21/2011 07:34 am
Khoảng giữa cuộc đời
sinh ư
lão ư
bệnh ư
tử ư
còn đâu là tuổi trẻ
còn đâu cuộc tình trăm năm
còn đâu tạo hoá phơi bày kỳ diệu.
Một mình nơi chốn đây,
Quanh ta tạo hóa có gì vui,
Ta sẽ vui từng ngày,
từng ngày những ước mơ nho nhỏ,
Góp lá cho mưa ngàn bay
Cho đời ôm lấy cơn mưa đang buồn,
Và vui nhất khi ta làm cho chính ta,
Không còn ảo ảnh nữa,
Anh đã từng ước mơ về đám cưới chúng mình
giản dị
Thảm đỏ trải theo từng ánh mắt,
Dõi theo từng nhón gót nhẹ hài xuân,
Chỉ mình em là trung tâm của bao sự tò mò mới lạ,
Và em là thiên thần, nhủ lòng từ tâm,
Cất lên lời ca say đắm bao con tim ngưng đọng,
Ánh mắt nhìn tìm kiếm một chàng trai,
Không đoái hoài để ý một vầng trăng.
Nhưng dường như đã có sự chuẩn bị,
Chàng dám đáp lời, bằng giọng trầm ấm áp,
Cúi đầu quỳ gối thật lòng tôn trọng:
"Người là trung tâm của cơn bão tố,
Người là trung tâm của muôn sắc hoa,
Người là không khí ấm áp giữa muôn ngàn băng giá,
Người là làn gió thổi đi bao muộn phiền rất khẽ"
Người là thiên thần và xung quanh chỉ điểm tô
cho vẻ đẹp của Người, khi Người nhủ lòng đến thế gian này!
Ở nơi ấy lòng người tinh khiết, trong trẻo và lung linh.
Nhưng bây giờ không có em!
Cơn sóng
Category: , Tag:
05/26/2011 06:11 am
Từng cơn buồn cứ đổ ập vào tôi,
Như đôi môi cắn chặt câu thề,
Bởi vì em không nói ngày qua mưa tháng sáu,
Nên nỗi nhớ vẫn còn nguyên vẹn mãi,
Chẳng thể nào vỡ oà trong giấc mơ,
Và có bao giờ em hiểu,
Anh mong quên từng nỗi nhớ,
Như quên vết xước bội bạc câu thề,
Để lòng đón từng cơn gió mới,
Để hồn nhẹ mãi tấm lòng thế nhân.
Hơi thở
Category: , Tag:
10/28/2011 12:24 pm
Làm sao anh có thể (hôn em)
Trong cõi tình vô vị...
Khi lòng anh khát khao,
Những bến bờ bình yên.
Ôi dục vọng vô tình,
Chỉ trái tim biết ngừng...
Hơi thở.
XT 28/10/2011
Gửi người phương ấy
Category: , Tag:
12/20/2011 10:28 pm
Muốn gửi cho người chút vui
Sao lại hoá nỗi buồn quá đỗi
Ngủ thôi cho mau ngày mới
Để có nỗi buồn mang vui.
"những mối tình ơi, rối như mảnh vỡ
có lẽ đời không cho anh bến bờ lạc lối,
biết có còn người ấy anh đã quý,
vẽ bức chân dung tự hoạ, tặng riêng em,
vậy mà anh đã xé nát biết bao hình ảnh cũ,
có lẽ đã thành đồng nát ở đâu rồi,
em ơi! em ơi! người tôi chợt tỉnh chợt mê
giữa những mùa nông nổi,
phát khóc giữa cô đơn,
để rồi giờ đây tôi buông tay muốn nói
một lời đơn giản quá!
với bất cứ ai, cũng bình thường thôi
như em, như em...
và sự ngu dốt vẫn dẫm đạp lên nhau để sống
và anh cũng vậy, cho mau quên đi nhiều
ký ức sẽ sẻ chia cùng ai đó, giữa đêm khuya!
XT (20/12/2010)
Xin anh đừng xé nát,
Xin anh hãy cất giữ.
Những kỷ niệm cũ kỹ,
Trên giá sách ngày xưa.
Để mỗi lần trở về,
Chúng mình bỗng thấy vui.
Xuân Thủy (21/01/2012 - 28 âm lịch)
Người mang tâm sự làm chi
Con đường sao cứ mang đi (đa mang) nỗi buồn
Có phải là nơi bắt đầu
nơi giấc mơ bắt đầu em nhé,
ta trở về với của riêng ta,
đừng để ta trôi xa thêm nữa,
đừng hóa mùa đông trái tim anh,
mùa xuân rồi, sao em còn ngủ mãi,
để anh với nụ cười cất giữ,
cơn mưa xuân cũng vội u buồn
nhớ làm gì, tình ai đã chết.
Xuân Thủy 23/1/2012 - mùng 1 tháng chạp
Hãy cứ tin đi...
(Tặng Tiểu Phong)
Em đến trái đất sao lạ kỳ,
Bao nhiêu ánh sáng giữa trời xanh
Làm em đi mãi chẳng thể tìm
Một chút làn mây với ấm êm...
Những gì em thấy em nghe thấy
Có phải sự thật em tìm đến.
Sao con người không đơn giản thế
Cho em kịp lớn, chẳng vội về.
(Xuân Thủy 24/01/2012 - mồng 2 tết)
2011
Một năm nhịn nhục nhún nhường,
Một năm đau đớn chán chường vô biên,
Một năm bưng bát muộn phiền,
Một năm cũng phải tốn tiền mua cơm.
2012
Sự cười che đậy được gì,
Cõi đời ô nhục, làm gì được đây,
Sinh ra xin trọn nghĩa nhân,
Thác rồi xin chết thật thà như hoa.
XT-15/01/2012
Nỗi buồn bạn tôi, mà tôi không thể làm gì được hơn sao
Category: , Tag:
02/24/2012 10:18 pm
Nỗi buồn bạn tôi, mà tôi không thể làm gì được hơn sao
những cơn đau vẫn còn đó,
những tên cướp đường
những vết thương
làm ta lỡ chuyến đò...
hãy mạnh mẽ lên nhé
hãy nhìn kẻ thù như những bông hồng
hãy luôn thấy những vẻ đẹp tiềm ẩn trong mỗi con người
ai cũng vậy mà, thật đơn giản,
hãy nhìn thế giới bằng ánh mắt khác
hãy là con chó hiền từ trước loài khách lạ,
hãy bắt tay thay vì chạy trốn
hãy là người ngang hàng thay vì ngồi xuống và chịu đựng.
rồi bạn sẽ thấy những bông hồng đó chính là bạn mà thôi,
thế giới này kỳ lạ lắm, vì vậy nó đáng để chúng ta yêu thương.
Bạn! You!
Category: , Tag:
03/04/2012 08:52 am
Bạn có biết rằng bạn đã cầm tù tâm hồn tôi,
Tâm hồn của đứa trẻ ngày ấy,
Ngày hôm qua tôi đã đợi bạn,
Vì bạn hứa bạn sẽ quay trở lại
và vì bạn nói chẳng ai tốt với tôi hơn bạn.
Nhưng rồi bạn đã không quay trở lại...
Có lẽ vì bạn nghĩ rằng tôi thế này thế kia,
Ngay lúc ấy, tôi cũng không trách bạn đâu
Cũng như bây giờ vậy, tôi chỉ nói,
Giá mà thời gian có quay trở lại,
Có bạn ở đó, để tôi thấy bạn vui
Dù cho tôi vừa nói một điều gì tận đáy lòng,
Cầu chúc cho bạn hạnh phúc dù có thế nào đi nữa...
Đời người ta chỉ có một lần,
Và đời tôi đã mất đi một thời được gọi là tuổi trẻ
Không còn bạn bè, không có ai,...
Bạn xa lánh tôi vì nghĩ rằng - tệ hơn - tôi bị điên...
Nhưng bạn có biết rằng,
tôi sẽ còn điên hơn nếu không có vòng tay con người.
Bạn có thấy không, trước mắt bạn thật nhiều...
Tôi cứ tưởng như bạn đang tìm tôi ở đó...
Tôi đã già rồi sao, những cuối tuần chỉ còn biết nhớ bạn
Có một cái gì đó trống rỗng trong tôi,
Nhưng tôi biết rằng, chỉ có hạnh phúc mới làm người ta trẻ mãi...
Vậy mà tôi như ở một hành tinh xa xôi nào đó!
Xuân Thủy 03/3/2012
Did you know that you have imprisoned my soul,
The soul of the child that day,
Yesterday I was waiting for you,
Since you promised you would return
and since you said no one better to me than you.
But then you did not go back ...
Perhaps because you think I like this or the other,
At the moment, where I do not blame you
Like now, I just said,
If the time has come back,
Having you there, let me see you happy
No matter what I said a heart,
Wish you happy though as it will be ...
One life only once,
And my life has lost a young age is called
No friends, no one, ...
You shun me because I thought - worse - I'm crazy ...
But did you know that,
I'll be mad if there is no human arms.
You see, before your eyes a lot ...
I thought like you're looking for me there ...
I am old stars, the weekend could only remember you
There is something in my empty,
But I know that, just to make people happy new young forever ...
So that I like in a distant planet that!
Xuan Thuy 03/3/2012
Mùa xuân
Category: , Tag:
03/23/2012 02:08 am
Chiếc lá vàng rơi
Cánh lá vàng trôi
Dòng nước vô tình
Mùa xuân vô hình.
Sài Gòn
Category: , Tag:
05/17/2012 07:57 pm
Sài Gòn mệt mỏi, chiều tan,
Quán giăng bóng xế, lanh tanh, tiêu điều,
Thương em, mà anh có hiểu,
Gieo neo một chuyến, đò Kiều sang sông.
Xuân Thủy (01/5/2012)
Sen
Category: , Tag:
08/07/2012 12:18 am
Tình yêu là cảm nhận
Một đời cảm những yêu thương,
Thấy mắt môi, thấy nụ cười thương nhớ.
Thấy giọt mồ hôi ngát thơm
Những ngày trăn trở phong thơ gửi nhầm,
Thương ai những bước thăng trầm,
Cho đời thêm nhớ, tình thắm nào phai.
Hương sen tỏa khắp phương mai,
Mà đâu dễ kiếm rễ mài cằn sâu.
Từng cơn gió lạnh gieo ngâu,
Thương ai chờ bến đò chưa muốn về.
Hè buông cánh mỏng thu về,
Cánh sen rục rã, gương sen ngơ ngác...
ngửa mặt lên trời kêu ai...
Viết cho ngày chưa đến...
Xuân Thủy (03.8.2011)
Thời thanh niên của tôi trên chính quê hương mình!
Category: , Tag:
11/08/2012 10:57 pm
Thời thanh niên của tôi
Đã xa rồi chiến tranh
nơi sự thật trắng đen
chẳng âu lo muộn phiền
Thời thanh niên của tôi
người ta gọi Bắc kỳ
người ta còn lừa tôi
lấy đi toàn gia sản
Thời thanh niên của tôi
đến bút máy cũng mất
bạn bè là ai nhỉ
tôi không nằm trong đó
Thời thanh niên của tôi
tôi lặng câm thế sự
họ nhìn tôi bất kể
một điều tốt cũng không
Thời thanh niên của tôi
ước mơ là mơ ước
điều tốt thật nhỏ nhoi
hy sinh là đạo lý
Thời thanh niên của tôi
chỉ mình tôi biết vậy
bài ca tôi vẫn hát
chỉ biết thầm trong tim
Thời thanh niên của tôi
mày là ai mà dám
quên đi cả quê hương
để làm một con rối...
Thời thanh niên của tôi trên chính quê hương mình!
Xuân Thủy
21/12/2012
Khúc đêm
Category: , Tag:
11/14/2012 09:12 pm
Khúc đêm
Em đừng thức suốt đêm nay
Vì đã bao đêm rồi
ta mệt nhoài nhớ ai...
Em đừng khóc suốt đêm trường
Vì đã bao lâu rồi
ta đợi mưa trong đêm...
Em đừng mong đợi chi đêm nào
Vì anh đã lặng im
nhìn em chờ đêm qua...
Em đừng nhìn ánh sao trên trời
Vì anh là vì sao
nhỏ bé không tự sáng...
Em đừng nhuộm hồn em trong trẻo
Vì một ngày kia đến
ta cùng ước mơ xa...
XT 11/11/2012
Chúa giáng sinh an lành
Category: , Tag:
12/24/2012 11:37 pm
Đi tuần trên phố!
1. Các anh cảnh sát làm việc tốt.
Đèn đường chỗ tỏ chỗ mờ.
Cách 500m mới có đèn sáng,
Còn 500m dưới dốc cầu lại tối.
Ngay ngã ba xe máy quẹo,
Ai biết có bật đèn k?
Hộp đen xe máy đâu nhỉ?
Vậy là xe taxi bị vịn rùi!
Nước ta còn nghèo thui thì phải thế.
2. Trên đường, bỗng thấy thầy dạy toán
Ngày xưa thầy đi xe 67.
Trông thầy vẫn thế, chỉ khác là xe dream.
Hẳn thầy không khác gì?
Bởi nếu khác thầy đi SH rùi.
Thầy không già đi mấy
Già giống y như hồi dạy mình (lớp 9A12 lớp đầu ban B).
Thầy là học sinh giỏi thời trước giải phóng,
Thầy học vượt được đến mấy lớp...
Có lẽ thầy đi dạy thêm...
Mình âm thầm nghĩ mà chẳng dám la lên!
Thời gian làm người ta có khoảng cách...
Mình sợ thầy không còn tin mình...? (té xe, chắc giờ thầy gần 70 hay hơn nhỉ)
Mình hứa là sẽ về thăm trường...
Nhất định thế!
3. Tới đèn đỏ, mình gặp một cô gái đẹp như hoa hậu
Mà cô chỉ đi có một mình,
Cô mặc quần đã ngắn tới bẹn rùi
Mà nó còn bị quấn lên
Cô mặc áo đen nhưng trong suốt...
Cách ăn mặc, hẳn cô không làm ở quán nhậu,
Cũng không phải trong massase...
Sàn nhảy ư, giờ này chẳng lẽ vắng khách...
Cô đi mua đồ ăn, chỉ một phần cho cô thôi...
Cái tết nào cũng vậy, hai chữ sum họp quý giá chừng nào...
Có lẽ vừa hết ca... 10h
4. Một vụ kiện tụng bất thành
Tòa địa phương bó tay,
Chuyện tình người nghĩa xóm
Ai làm chủ bây giờ...
Kêu đến trời cũng vậy,
Đã phân cấp phân quyền
Rõ ràng đây trách nhiệm.
Lừa giấy trắng mực đen
Ngót nghét vài trăm chai
Thôi để dành mua ken
Mời nhau làm bữa cỗ...
Vậy là xong không chịu...
Bây giờ dấu đỏ người ta mới tin ơi!
Đâu phải đánh bạc đâu mà bảo
Bị lừa thì phải chịu
Mua bán đâu ra đó,
Tiền trao mà cháo đâu rùi...
Cõi đời này lạ thay,
Kẻ đi lừa còn cầm dao đuổi đánh người bị lừa nữa chứ...
Thôi chuyện không phải của mình
Mình đi ngủ đây!!! Có thấy ai có tội.
5. Hôm nay ngày Chúa giáng sinh
Thấy thành phố lạ, bằng an cõi lòng,
Dẫu đời bao đắng chua cay,
Muôn dân hãy giữ như lòng Chúa mong,
Ghé vai tạo tác non sông,
Giữ cho đất nước ngàn năm vững bền...
Như cô gái cắt tóc đây,
Cũng biết la hán bao giờ khóc đâu...
Xuân Thủy (24/12/2012)
Tổng kết 2012
Category: , Tag:
01/05/2013 12:05 am
2012
Làm gì có có không không
Cuộc đời tủi phận phải khuôn thôi mà
Muốn gần sao lại phải xa
Làm gì có đúng có sai hỡi rày...
Đúng mà chẳng có ai màng
Sai thì sửa lại có hàng ai đâu...
Thôi thì sảy nhẹ, xua tay,
Một thời trai trẻ, sống may được nhờ...
Chỉ mong dâng cháo cho người,
Làm tin cũng được một vài trống canh.
Xuân Thủy (01/01/2013)